Edit: Mavis Clay
Vân Phong ngẩng lên bắt gặp một thanh niên với thân hình cường tráng, mái tóc vàng bắt mắt, và đôi mắt ánh lên sự sắc bén vô cùng. A Kim quét mắt tới, khi thấy Vân Phong và Khúc Lam Y thì nhíu mày. “Lão đầu, ông gan thật đấy, còn dám dẫn cả chúng vào Thú Vực à? Ông không sợ ngay giây kế tiếp chúng sẽ trở thành thức ăn hết sao?”
Ông lão cười, “Có thể mang vào đương nhiên là phải có thể bảo vệ được chút rồi.”
A Kim nhướng một bên mày, nhìn chằm chằm vào Vân Phong, “Nha đầu kia, lúc đó ta thấy ngươi chẳng qua chỉ là một đứa con nít hôi chưa dứt sữa chẳng đủ lông tơ, thực lực thì chỉ tàng tàng, ta còn nghi ngờ có khi nào lão đầu đã nhìn nhầm rồi không, nhưng mà bây giờ nhìn lại, ngươi lại có chỗ khá là phù hợp.”
Vân Phong im lặng, giọng nói của A Kim mang theo ẩn ý gì đó không rõ. Hắn nhìn sang Khúc Lam Y, hừ một tiếng khinh thường, “Lão đầu mang một mình ngươi vào thì thôi đi, còn mang thêm nó nữa.”
Lão giả cười, “Không sao, sau khi ta rời đi mấy tên đó vẫn sống yên ổn chứ?”
“Sống yên ổn? Ta thấy chưa chắc đâu.” A Kim bĩu môi. “Ngươi biết tính khí của ta và A Lạc mà, ngươi đi rồi, cơ bản chúng ta chẳng muốn quan tâm chuyện Thú Vực làm gì.”
Lão giả khẽ cau mày, sau đó nhìn sang Vân Phong, “A Kim, bọn họ giao cho ngươi.”
Vân Phong, Khúc Lam Y và A Kim đều ngạc nhiên. “Giao cho ta là có ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-trieu-hoi-su/1102298/quyen-5-chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.