Edit: Mavis Clay
Ánh sáng lục lóe lên, Khúc Lam Y thoáng ngạc nhiên khi thấy Vân Phong đang dùng ngọc bội màu xanh lá mà vị lão giả đã đưa cho họ. Sau khi ánh sáng lục rút đi, một giọng nói già nua hiền lành vang lên từ đầu bên kia ngọc bội, “Có vẻ như là có tin tức?”
Vân Phong nắm chặt ngọc bội, kể lại tình huống một lần, cũng nói ra cả suy đoán của nàng và Khúc Lam Y, đầu bên kia ngọc bội lục im lặng một thoáng, rồi lại vang lên, “Lão phu biết rồi, xem ra tỷ lệ trong tay Huyết Hồn có giữ Huyễn Thú là rất cao, khổ cho Vân Phong rồi.”
Vân Phong im lặng, rồi hít một hơi thật sâu, “Tiên tối, ta muốn vào Thú Vực.”
Ngọc bội lại im lặng, nhưng sau đó lại vang lên một tràng cười, “Vào Thú Vực? Ngươi biết tình huống trong đó mà vẫn muốn vào? Vân Phong, Thú Vực không phải là nơi tốt để ngươi tham quan đâu. Sơ sẩy chút thôi là sẽ táng mạng ở trong đó đấy, đây là lời khuyên thật lòng lão phu dành cho người, Huyễn Thú không phải là loài con người có thể cưỡi, bất kỳ ai, kể cả ngươi.”
Vân Phong mím môi, “Ta biết rõ Thú Vực là nơi không thể nào xông loạn, nhưng ta có lý do không thể không vào.”
Lại thêm một thoáng im lặng nữa, rồi ngọc bội lại nhấp nháy, “Lý do không thể không vào? Dựa vào thực lực của ngươi hiện giờ, dù có vào cũng chỉ là chịu chết.”
Khúc Lam Y đột nhiên dừng bước, ánh mắt hiện lên sự nghiêm túc, lão giả nói không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-trieu-hoi-su/1102295/quyen-5-chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.