Edit: Mavis Clay
Đôi mắt hổ phách lúc sáng lúc tối, mẫu thân Trạch Nhiên ovoij vàng đi tới, “Để ta dọn dẹp cho! Đừng để bị thương!” Hòa tiểu thư ngạc nhiên, cuối cùng im lặng cúi đầu, mẫu thân Trạch Nhiên thu dọn xong mảnh vỡ đầy đất, ngẩng đầu lên cười nói, “Chẳng phải nói muốn tới giúp một tay sao?”
Hòa tiểu thư ngẩng lên nhìn nụ cười ấm áp của nàng, hốc mắt đau xót gật mạnh đầu. Trong một gian bếp nhỏ, ánh sáng dịu nhẹ tản ra, giọng nói êm ái từ trong vọng ra, “Trạch Nhiên này đó, khi còn bé hung dữ lắm, ta nhớ lúc nó còn nhỏ…” Mẫu thân Trạch Nhiên bắt đầu mở đài nói không ngừng, Hòa tiểu thư mỉm cười ở cạnh lắng nghe, chỉ là nghe chuyện xưa của hắn cũng khiến nàng cảm thấy thỏa mãn. “Đứa trẻ này chẳng có bạn bè gì cả, cho đến khi Vân tiểu thư xuất hiện, nó mới thực sự tươi cười.”
Vân Phong! Trái tim Hòa tiểu thư đau đơn, “Bá mẫu… Trạch Nhiên, rất thích Vân tiểu thư đó sao?”
Mẫu thân Trạch Nhiên cười ha ha, sau đó thở dài, “Suy nghĩ của con trai người làm mẹ sao có thể không biết? Đứa trẻ kia cố chấp như thế vì ai chúng ta đều biết rõ. Nhưng thằng bé biết mình chênh lệch với Vân tiểu thư, tới bây giờ chỉ im lặng đuổi theo sau, khiến người làm mẹ như ta chỉ nghĩ thôi đã thấy đau lòng.”
Hòa tiểu thư không hiểu sao cảm thấy đau đớn, vẫn luôn một mực đuổi theo sao, biết rõ là đuổi không kịp vẫn luôn cố mà đuổi theo, chỉ là để nàng quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-trieu-hoi-su/1102282/quyen-5-chuong-160-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.