Edit: Mavis Clay
“Phong Phong kya.” Tiếng Nhục Cầu vang lên, một quả cầu tròn lửng chạy ra từ vòng tay không gian của Vân Phong, Nhục Cầu vừa đáp lên vai Vân Phong, nàng liền cảm thấy có một vật nặng đè thẳng xuống vai của mình.
Vân Phong không hề nghĩ ngợi chụp lấy nó, khi tay vừa chạm phải thân thể mập mạp kia, nàng dùng sức bóp một phát, cau mày, cục thịt nhỏ ấm áp trong tay này có phải lớn hơn nhiều lắm rồi không?
“Nó… hình như mập lên không ít.” Trạch Nhiên nhìn đôi mắt to của Nhục Cầu, Mộc Thương Hải cũng chớp mắt vài cái, so với lần trước thấy vật nhỏ này, hình như rõ ràng nó không chỉ lớn thêm một vòng.
Nhục Cầu bị Vân Phong nắn bóp, thân thể hơi biến dạng, cái đuôi lắm lộng vỗ lên mu bàn tay nàng, lúc này nàng mới chậm rĩa buông nó ra, rõ ràng Nhục Cầu đã béo hơn ngày trước rất nhiều, Vân Phong không khỏi nghi ngờ, có khi nào nó sẽ hoàn toàn biến thành một quả cầu tròn lửng không? Nhưng mà bây giờ không có thời gian để nghĩ tới mấy thứ này, “Ngươi cảm nhận được gì?” Vân Phong nắm Nhục Cầu hỏi.
Cái đầu nhỏ của Nhục Cầu gật xuống, móng vuốt vươn từ trong bộ lông tơ mềm ra ngoài, gãi nhẹ lên tay nàng, “Nyanya, Phong Phong kya.” Nhục Cầu lúc lắc cái đầu, ý bảo Vân Phong đừng tiếp tục tiến lên nữa, nàng cau mày, chấn động vừa rồi đã dừng lại, mọi thứ đã trở lại yên bình. Ba người Vân Phong không ai cảm nhận được có gì khác thường, nhưng Nhục Cầu thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-trieu-hoi-su/1102256/quyen-5-chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.