Edit: Mavis Clay
Đông Hải Vực được coi là vùng biển yên bình nhất cũng là nơi phức tạp nhất, Nam Hải thi thoảng va chạm lừa dối nhau, Tây Hải khá hòa thuận, Bắc Hải tràn đầy bạo lực, mặc dù đông Hải yên bình nhưng lại khiến cho người khác có cảm giác như lún vào đầm sâu, không thể nhìn thấy đáy.
Vân Phong đã vào được Đông Hải Vực hơn mười ngày, hiển nhiên cũng gặp qua một số hải tộc ở Đông Hải Vực, những hải tộc này thấy họ thì không hề hiếu kỳ, gần như không quan tâm hơi thở trên nhóm người Vân Phong là ngoại tộc, ngoài mặt có thể thấy Đông Hải là dễ chấp nhận ngoại tộc nhất.
Vi Mộc Thương Hải là người đã chết nên hơi thở trên người hắn cực kỳ đặc biệt, chính xác hơn là không hề có hơi thở nào, điều này thực ra lại hợp lý, có một số cường giả thích thu hơi thở của mình lại, có lẽ chưa đạt tới trình độ hoàn toàn không còn hơi thở như hắn, nhưng cường giả tính tình quái đản gì đều có, thói quen dị hợm cũng có, Đông Hải lại rất hòa đồng với dị tộc, Mộc Thương Hải đã tự bị ngó lơ, không trở thành tiêu điểm chú ý.
Ba người Vân Phong thuận lợi đi lại trong Đông Hải mười ngày, mục tiêu của họ rất rõ, là dãy núi Thâm Uyên.
Linh hồn người Huyết Hồn bắt được chính là hoa tiêu tốt nhất, dưới sự chỉ dẫn của gã Vân Phong rất thuận lợi vào được khu vực gần dãy núi Thâm Uyên, đương nhiên trong đó không tránh khỏi vài lần tra tấn, dọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-trieu-hoi-su/1102254/quyen-5-chuong-135-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.