Chương trước
Chương sau
Edit: Mavis Clay
Phong cách sống giữa bốn hải vực Vô Tận Hải không giống nhau, mặc dù cùng sống trong một biển cả, nhưng chênh lệch nhau rất lớn, Nam Hải Vực ngoại trừ Ly Uyên tộc và Ly Vẫn tộc hơi bá đạo, những hải tộc khác đều có tính tình ôn hòa, còn về phần lớn hải tộc ở Bắc Hải Vực, tính tình đều nóng nảy thô bạo, thích nhất là dùng vũ lực giải quyết vấn đề. Đông Hải Vực thì hải tộc phần lớn đều nham hiểm mưu mô, không cẩn thận ngươi sẽ dính bẫy, bị lợi dụng mà lại không hề biết. Tây Hải Vực thì ổn định hơn nhiều, nơi này mọi việc đều lấy hai chữ công bằng làm đầu, còn rất trọng lời hứa, nếu như vi phạm công bằng và lời hứa, sẽ không có kết cục tốt.
Ỷ La tóm gọn tình hình chung trong một lần kể, giúp Vân Phong hiểu được đại khái về Tứ Đại Hải Vực. Trước mắt bọn họ đang ở Tây Hải Vực, chưa tính tới thứ khác, lời đã nói ra nhất định phải làm được, nếu không sẽ rước lấy vô vạn phiền phức.
Lần này là để đi tìm mảnh vụn bản đồ, chắc hẳn các hải tộc ở Tây Hải Vực cũng đang nóng lòng tìm kiếm lắm đây, nhưng tất nhiên họ sẽ không hành động phô trương, xem ra muốn thám thính tin tức là rất khó khăn. Có địa vị cao nhất Nam Hải tộc là Bạng Phượng tộc*, khác với Nam Hải Vực, Bạng Phượng tộc có quyền hành tuyệt đối ở Tây Hải Vực, địa vị chí cao độc tôn. Nếu muốn thám thính được tin tức của mảnh vụn bản đồ, chí có xâm nhập vào lãnh thổ Bạng Phượng tộc mới có thể biết được.
*Bạng: Trai, sò; Phượng: chim phượng
Nhóm người Vân Phong tiếp tục xâm nhập sâu vào Tây Hải Vực, mặc dù ba người tới từ hải vực khác, nhưng hải tộc nơi này có vẻ không có nhiều địch ý cho lắm, chỉ nhìn nhiều thêm mấy lần mà thôi.
Vân Phong không ngừng tiến về phía trước, nhón tay lấy Linh Mẫn Ngọc bội ra, nhìn điểm sáng không ngừng nhấp nháy trên đó không khỏi cau mày. Tốc độ Tiêu Vân nhanh hơn nàng nghĩ rất nhiều, hắn đã vào được Tây Hải Vực rồi. Động ngón tay cất đi Linh Mẫn Ngọc Bội, nàng khẽ nhếch môi, cho dù Tiêu Vân có nhanh hơn nữa cũng chẳng đuổi kịp.
Lãnh thổ Bạng Phượng tộc cực kỳ rộng lớn, chiếm một vùng đất lớn trong Tây Hải Vực, có thể nói là tộc quần đông nhất Tây Hải Vực, bất kể là số lượng hay thực lực đều chiếm ưu thế.
Lúc tới biên giới Bạng Phượng tộc, Ỷ La thấp giọng nói, “Mặc dù Bạng Phượng tộc không bài xích ngoại tộc, nhưng lại phòng bị rất lớn với ngoại tộc, chúng ta tiến vào lãnh thổ của họ sẽ rất khó hành động.”
La Đằng nhìn lên trước, “Nói cách khác là sẽ bị giám thị? Bị tất cả hải tộc Bạng Phương tộc giám thị?”
Ỷ La gật đầu, “Nói vậy cũng đúng, từng hành động của chúng ta đều sẽ bị họ quan sát chặt chẽ, chỉ cần có gì không đúng, Bạng Phượng tộc lập tức sẽ chú ý tới chúng ta.”
Vân Phong cau mày, nói vậy khác nào bó tay bó chân họ lại, căn bản không thể vươn được tới đâu, dù là làm chuyện bình thường cũng sẽ bị chú ý, chứ đừng nói là muốn thăm dò chuyện mảnh vụn bản đồ, bọn họ tới đây coi như bị uổng phí.
“Tới đây rồi chẳng lẽ còn có thể đi đường vòng sao? Sao không thể biến thành hải tộc Bạng Phương tộc được nhỉ, như vậy sẽ đỡ tốn không ít công sức.” La Đằng đặt hai tay sau gáy, nhưng lời hắn nói lại khiến Vân Phong lóe lên một ý tưởng trong đầu. Nếu như có thể biến thành hải tộc Bạng Phượng tộc, làm việc sẽ dễ hơn rất nhiều, cũng không bị gò bó nữa. Chỉ là chất thuốc biến hình có tác dụng với hải tộc hay không, điểm này nàng không chắc, hơn nữa lúc này trong cơ thể mình đang có hơi thở hải tộc lưu chuyển, biến hình chất thuốc có tác dụng với nhân loại, lúc này vẫn có tác dụng với mình chứ?
Cho dù thế nào cũng phải thử, nếu thành công  thì tốt. Nếu không thành công thì đành nghĩ cách khác.
“Thật ra ta có một cách, có thể tránh được giám thị của Bạng Phượng tộc với chúng ta.” Vân Phong nói.
La Đằng nhíu mày, “Cách gì? Trừ phi ngươi có thể biến thành hải tộc Bạng Phượng Tộc.”
Vân Phong cười khẽ, “Muốn biến thành hải tộc Bạng Phượng tộc không phải không thể, nhưng cần phải có thứ trên người họ.”
Ỷ La khẽ đảo con ngươi, “Ý ngươi là… chất thuốc biến hình?”
“Chất thuốc biến hình?” La Đằng ngạc nhiên, còn có thứ chất thuốc này sao?
Vân Phong cười, Ỷ La biết thật nhiều chuyện, đến chất thuốc biến hình cũng biết, “Không sai, chính là chất thuốc biến hình, nhưng mà nó có tác dụng với hải tộc hay không ta cũng không chắc.”
“Chắc là có tác dụng, phạm vi sử dụng của nó rất rộng, nhưng nghe nói chỉ có con người dùng nó, hải tộc rất ít lấy ra hay sử dụng.” Ỷ La nhìn Vân Phong, ánh mắt vui mừng, “Nói vậy… ngươi có chất thuốc biến hình?”
“Nói cách khác, dùng chất thuốc biến hình gì đó, chúng ta có thể biến thành Bạng Phượng tộc?” La Đằng mở to mắt nhìn Vân Phong, có thứ chất thuốc thần kỳ như vậy?
“Chỉ trong thời gian ngắn mà thôi, nó sẽ thay đổi được hơi thở và bề ngoài, nhưng không duy trì được lâu. Ta có kha khá chất thuốc biến hình, nhưng cần phải bỏ một thứ gì đó trên người Bạng Phượng tộc vào, mới có thể biến chúng ta thành Bạng Phượng tộc được.”
“Cái này không thành vấn đề. Để ta đi lấy.” La Đằng nói xong liền biến mất tăm, tốc độ vô cùng nhanh. Vân Phong cười lớn, có tiểu tử này nàng đỡ tốn công thực sự. Ỷ La tính toán nhìn Vân Phong, dè dặt nói, “Ngươi là… Dược Tề Sư?”
Vân Phong nhíu mày, xem ra hiểu biết của nhà tiên tri cũng có hạn, nàng không phải có thể nhìn thấu được toàn bộ mình, “Ta không phải là Dược Tề Sư, chỉ trùng hợp có được chất thuốc biến hình thôi, đây là một loại chất thuốc cấp bậc rất cao, ta không thể chế tạo được.”
Vân Phong nói dối, nàng không thể để lộ hoàn toàn bản thân. Hải tộc cũng rất khao khát với chất thuốc giống như con người, thân phận Dược Tề Sư của nàng mặc dù có thể dùng ở Vô Tận Hải, nhưng cũng rất phiền toái.
“Ngươi vừa nói chỉ có tác dụng thời gian ngắn mà thôi, vậy ngươi có nhiều chất thuốc biến hình không, có đủ để chúng ta dùng rồi rời khỏi nơi này không?”
“Số lượng không nhiều, nhưng đủ dùng đến khi chúng ta rời đi, chỉ cần tốc độ nhanh chút là được.”
Ỷ La thở phào ra một hơi, “Hy vọng lần này thăm dò thuận lợi là tốt rồi.”
“Chủ nhân, để lộ chất thuốc biến hình có khiến nàng ta sinh nghi không?” Giọng Lam Dực vang lên trong đầu Vân Phong, tiếp đó là Yêu Yêu, “Lỡ như mà thân phận Dược Tề Sư của Tiểu Phong bị lộ, bọn họ nhất định sẽ giam Tiểu Phong lại, chế thuốc cho bọn họ.”
“Muốn giam chủ nhân? Bản đại gia đốt một đuốc thiêu trụi hết bọn họ.”
“Ha ha, đám người kia đốt ở đây là không đủ đâu, hãy để lão tử ra tay, dùng sét giật chết bọn chúng.”
Vân Phong cười, xoay người đưa lưng về phía Ỷ La nói chuyện với đám ma thú, “Không sao, dù sao cũng không dò ra được thân phận Dược Tề Sư của ta, mặc dù nàng là nhà tiên tri, nhưng lời tiên tri cũng có giới hạn, mặc dù nàng biết ta là con người, nhưng lại không nhìn ra ta là Triệu Hồi Sư, không phải sao?”
“Bây giờ tình huống như thế, chỉ có thể ra hạ sách này.” Lam Dực nói, “Chủ nhân, La Đằng kia có phải phiền phức lắm không?”
Vân Phong nghe thế cau mày, La Đằng cứ khăng khăng đòi thứ mà mình không có, điều này khiến nàng cực kỳ bực mình, nhưng trên đường vẫn cần La Đằng, với lại nàng đã nói nàng không có, tại La Đằng không muốn tin đi theo mà thôi, nàng không có bất kỳ trách nhiệm nào cả.
“Nếu hắn đã muốn đi theo thì kệ hắn đi.”
“Mảnh vụn bản đồ Tiểu Phong muốn tìm có khi nào cũng giống mảnh lần trước không? Ở một nơi nào đó trong lòng đất? Có khi nào cũng có một tượng đá viễn cổ tương tự như vậy?” Giọng Yêu Yêu vang lên, Vân Phong nghe vậy cẩn thận suy ngẫm, khả năng này cũng có, nhưng cũng có thể chỉ có Giao Nhân tộc là vậy, nếu như quả thật là nằm trong lòng đất, phạm vi nàng cần thu thập thật quá rộng rồi.
“Những thứ này chưa biết được, bây giờ trước tiên vào lãnh thổ Bạng Phượng tộc tìm hiểu trước đã.” Vân Phong truyền âm xong, giọng La Đằng từ xa vọng lại, “Cái này có được không?”
La Đằng như gió lao tới, dừng trước mặt Vân Phong rồi mở tay ra, trong tay là một nắm tóc dày.
Vân Phong nhướn mắt nhìn La Đằng, mấy sợi là đủ rồi, hắn lại nắm một túm dày như vậy, gia hỏa bị hắn giật tóc chắc bị ngã dúi dụi ở đâu đó rồi. “Được, nhiêu đây là đủ rồi.” Nàng nhận lấy tóc, lấy ra ba bình chất thuốc biến hình, chia nhỏ tóc ra bỏ vào, “Chất thuốc biến hình chỉ có tác dụng trong ba ngày, chúng ta phải tranh thủ hành động chung.”
Ỷ La và La Đằng nhận lấy, ba người uống xong, cơ thể bắt đầu biến hóa, từ bộ phận đặc trưng của tộc bắt đầu tiêu biến dần, cổ và xương quai xanh mọc ra một vòng tương tự như vỏ sò, ánh ánh xinh đẹp, những bộ phận khác thì không thay đổi nhiều, khá giống với nhân loại.
Vân Phong đưa tay sờ sờ cái vòng mới mọc trên cổ, cảm giác giống như vỏ xò, rất có thể đây là đặc trưng của Bạng Phượng tộc. Ỷ La và La Đằng cũng tò mò sờ lên, hơi thở hải tộc của ba người cũng thay đổi rõ rệt, hơi thở Bạng Phượng tộc bao phủ toàn thân ba người, hoàn toàn át đi hơi thở ban đầu.
“Được rồi, chúng ta có thể tiến vào.” Vân Phong hài lòng gật đầu, ba người cùng nhau tiến vào lãnh thổ Bạng Phượng tộc, hướng thẳng vào thành trung tâm, đó là nơi huyết mạch vương thất Bạng Phượng tộc sinh sống, nếu như có tin tức bản đồ truyền ra, chắc chắn vương thất Bạng Phượng tộc sẽ có động tĩnh, tới đó sẽ biết được chuyện.
Dọc đường vô cùng thuận lợi, ba người Vân Phong không bị chú ý chút nào, hiển nhiên là hiệu quả tuyệt vời của chất thuốc biến hình. Vân Phong lấy linh mẫn ngọc bội ra, thấy điểm sáng của Tiêu Vân đã không còn ở trên ngọc bội nữa, khoảng cách giữa họ đã xa lắm rồi, Vân Phong tạm thời an tâm.
Thủ vệ Vương Thành Bạng Phượng tộc nghiêm cẩn hơn nơi khác, dù là người bổn tộc muốn ra vào cũng phải kiểm tra cẩn thận, chứ đừng nói là người ngoại tộc, muốn vào Vương Thành còn phiền phức hơn nhiều. Lối vào Vương Thành giữa người bổn tộc và ngoại tộc khác nhau, trong lúc Vân Phong đang được kiểm tra, nàng liếc sang lối đi cho người ngoại tộc, từng người ngoại tộc vào Vương Thành đều bị hai hộ vệ Bạng Phượng tộc kẹp ở hai bên, rồi mới vào Vương Thành, không hề có mọt chút tự do nào.
Không ngờ tính phòng bị của Bạng Phượng tộc lại cao như thế, Vân Phong nhìn người ngoại tộc vào thành không khỏi cảm thán, may là có chất thuốc biến hình, nếu không bọn họ có vào cũng chỉ là công cốc rồi. Ba người thuận lợi vào Vương Thành, diện tích Vương Thành vô cùng rộng lớn, đại điện vương thất cao ngất ở xa càng thêm khí khái phi phàm, Bạng Phượng tộc không hổ là đứng đầu Tây Hải Vực, khí thế lớn mạnh hơn Ly Vẫn tộc rất nhiều.
“Trước tiên tìm một nơi ở lại đã.” Vân Phong nhìn xung quanh, bố cục trong Vương Thành rất chỉnh tề, cửa hàng nằm ở một đường, nơi nghỉ chân nằm ở một đường, những con phố thống nhất hành nghề không lẫn gì khác, rất dễ quản lý. Ba người tới đường chỗ trọ, rất nhiều chỗ trọ san sát nhau, ngoại tộc không được phép dừng chân một mình ở ngoài, vào Vương Thành sẽ bị an trí ở một nơi cố định, nên Vân Phong không thấy bất kỳ một ngoại tộc nào ở đây.
Ba người tìm xong chỗ ở, tính toán ngày mai đi tìm thông tin, hành sự không thể gấp, nếu nôn nóng sẽ bị bại lộ, hơn nữa chuyện liên quan tới mảnh vụn bản đồ vô cùng trọng đại, Bạng Phượng tộc rất có thể đã phong tỏa tin tức, tin tức mảnh vụn bản đồ có thể lộ ra từ Vương Điện hay không rất khó nói. Nếu phong tỏa quá mức nghiêm mật, bọn họ buộc phải nghĩ cách tiếp xúc với vương thất Bạng Phượng tộc.
Hôm sau ba người rất cẩn thận hỏi thăm tin tức liên quan tới mảnh vụn bản đồ, đi tới Đấu giá Hành, cũng đi qua rất nhiều nơi đông người náo nhiệt, nhưng không thu được gì cả. Không có bất kỳ tin tức nào của mảnh vụn bản đồ cả. Vân Phong vẫn suy nghĩ như hôm qua, là vương thất Bạng Phượng tộc phong tỏa tin tức, trải qua một ngày điều tra ba người biết được, dạo gần đây vương thất lục tục không ít, không biết mục đích là gì.
“Xem ra người Bạng Phượng tộc cũng đang sưu tầm mảnh vụn bản đồ.” Ỷ La nói, “Nếu như bị bọn họ tìm thấy trước, muốn tìm thêm khó càng thêm khó.”
La Đằng bên cạnh tỏ vẻ chả liên quan gì tới ta, Vân Phong không gấp, tuy nàng muốn lấy mảnh vụn nhưng tuyệt đối không phải là vì Ly Vẫn tộc, “Nếu Bạng Phượng tộc có động tĩnh, chứng tỏ bọn họ có thể có tin của mảnh bản đồ.”
“Xem ra chúng ta chỉ có thể tìm cách liên hệ với thành viên vương thất mới biết được.” ỷ La nói, La Đằng ngáp một cái, “Muốn đặt qun hệ cũng không khó, quan trọng là ai trong hai người đi?”
Ỷ La và Vân Phong nhìn nhau, muốn đặt quan hệ với Vương Thất đương nhiên phải có bản lĩnh, đồng nghĩa sẽ phải mạo hiểm rất lớn, không cẩn thận là sẽ bị lộ thân phận. “Ta là nhà tiên tri không thể để lộ thân phận được. Bởi vì mỗi hải tộc chỉ có một nhà tiên tri mà thôi.”
Vân Phong nhíu mày, điều này có lý, với lại thực lực của Ỷ La cũng không ổn, năng lực duy nhất của nàng chỉ là tiên tri, dù biết nhiều thứ nhưng những thứ này căn bản không là gì với thành viên vương thất cả. Bạng Phượng tộc đương nhiên cũng có nhà tiên tri, lỡ như Ỷ La lộ năng lực tiên tri, thân phận ngoại tộc sẽ bị vạch trần.
“Bạng Phượng tộc rất coi trọng lời hứa, ngươi chỉ cần nghĩ cách lấy được một thỏa thuận là được rồi.” Ỷ La nói.
La Đằng châm chọc, “Gặp chuyện liền đẩy người khác ra ngoài, sao bản thân ngươi không đi kiếm một lời hứa đi?”
Ỷ La đỏ mặt, Vân Phong nhìn La Đằng, “Nếu muốn bình yên ở hải vực khác, chắc chắn không thể thiếu Ỷ La.”
La Đằng hừ một tiếng khinh thường, quay ngoắt đầu sang chỗ khác không thèm nói gì nữa, Ỷ La cảm kích nhìn Vân Phong, nàng cười, “Chuyện này để ta làm, có gì sẽ liên lạc với các ngươi, lúc ta không có ở đây các ngươi đừng đi lung tung khắp nơi, chất thuốc biến hình có hạn, một khi bị phát hiện hậu họa vô cùng.” Vân Phong đặt mấy bình chất thuốc biến hình lên bàn.
La Đằng kinh ngạc, “Ngươi Ngươi lấy đâu ra nhiều chất thuốc biến hình thế?”
Ỷ La cũng rất kinh ngạc, lúc đầu Vân Phong nói nàng không có nhiều chất thuốc biến hình, nhưng tới giờ họ đã dùng hơn mười bình chất thuốc biến hình rồi. Vậy mà nàng vẫn lấy ra tiếp được, rốt cuộc nàng có bao nhiêu thế?
Vân Phong cười nhạt không giải thích nhiều, “Chất thuốc còn lại không nhiều đâu, các ngươi dùng tiết kiệm đi, mấy lọ này chỉ được dùng khi cấp bách thôi.”
Chuẩn bị xong mọi thứ, Vân Phong rời đi quán trọ, chất thuốc biến hình nàng còn rất nhiều, kể cả có hết cũng có thể làm tiếp, cho Ỷ La và La Đằng một ít là muốn hạn chế hành động của họ. Ỷ La thì không sao, nhưng mà La Đằng thì có lẽ sẽ không ngoan ngoãn ở đó. Vân Phong nhếch môi, nếu tiểu tử kia thông minh thì nên biết gặp phiền toái ở đây thì mệt tới cỡ nào.
Vân Phong tới Đấu Giá Hành, mấy ngày trước nàng đã đặc biệt chú ý, Đấu Giá Hành hải tộc khác Đấu Giá Hành nhân loại một chút, còn có thêm một cột đặc biệt cho hải tộc cường đại tộc, chuyên dụng để lan truyền thông tin, trên đó thi thoảng có hải tộc cường đại treo giải thưởng, công bố thông tin, cũng có rất nhiều hải tộc chú ý tới chỗ này, cho dù giải thưởng rất khó nhưng thù lao cực kỳ phong phú.
Vân Phong vừa vào Đấu Giá Hành liền dán chặt mắt lên đây, thông tin ở hải tộc có rất nhiều, nhưng nhìn xong phần lớn nàng chỉ có thể lắc đầu thở dài. Vân Phong đứng sau một đám hải tộc, có mấy hải tộc đi ra, vẻ mặt ai nấy cúi đầu ủ rũ, “Dược Tề Sư cấp bậc Tông Sư, bảng giá này thực hơi cao rồi.”
“Đúng thế, chất thuốc cấp bậc Tông Sư còn được, nhưng mà Dược Tề Sư thì.”
“Mặc dù thù lao rất cao, sẽ nhận được một cam kết với vương thất, nhưng cấp bậc Tông Sư thì… chúng ta phải rút lui thôi.”
Vân Phong nghe họ thủ thỉ như thế, hai mắt sáng lên, lập tức rướn người lên nhìn, trên cao nhất có một hàng chữ lớn, yêu cầu rất đơn giản, chỉ cần là Dược Tề Sư cấp bậc Tông Sư là được, muốn làm gì thì không có ghi, thù lao là một lời hứa của vương thất Bạng Phượng tộc.
Thứ Vân Phong cần cũng chính là lời hứa của vương thất Bạng Phượng tộc, nàng lại còn là Dược Tề Sư cấp bậc Tông Sư, điều kiện này nhất định là viết cho nàng. Nhưng nàng cũng biết, mặc dù Dược Tề Sư cấp bậc Tông Sư hiếm thấy, nhưng trong Vô Tận Hải không phải không tìm được, huống hồ một lời hứa có phạm vi rất lớn, người sở hữu muốn gì cũng được, mặc dù thù lao này vô cùng hấp dẫn, thu hút không ít người, nhưng Dược Tề Sư cấp bậc Tông Sư rất có thể không chỉ một mình nàng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.