“Mang đồ vật ngươi đánh tráo ra đây!” Thiếu niên lại hung ác véo U Nhan nhỏ tuổi một cái, cơ thể béo tròn nhỏ nhắn vùng vẫy, hai sợi râu trong suốt cũng rung lên kịch liệt vài cái, Vân Phong hơi nheo mắt đen: “Ta không biết thứ ngươi muốn là cái gì, ta chưa từng đánh tráo gì cả.”
“Ngươi nói bậy! Ngươi gian xảo như thế, chắc chắn lấy đồ của ta rồi!” Thiếu niên thấy Vân Phong rất quan tâm đến thứ béo tròn không tay mình, khóe miệng bất giác nhếch lên. Vân Phong thấy thiếu niên một mực khẳng định đã không còn kiên nhẫn, không đưa? Được thôi!
Tinh thần lực từ bàn tay đột ngột tuôn ra, hóa thành một cái roi dài cuốn vào cổ tay thiếu niến, giống như một con rắn dài đột nhiên phát động công kích, tốc độ nhanh chóng mà mãnh liệt, hai con ngươi của thiếu niên lóe lên, cơ thể lóe lên một cái, tinh thần lực của Vân Phong thế mà lại đánh hụt.
“Tốc độ này của ngươi căn bản không đủ.” Thiếu niên đắc ý mở miệng, Vân Phong lại lạnh lùng cười, Nhục Cầu trên vai cũng há miệng, cơ thể nhỏ nhắn nhảy lên hóa thành một luồng ánh sáng sáng ngời đánh về phía thiếu niên, thiếu niên khẽ giật mình, có chút ngạc nhiên về tốc độ của Nhục Cầu, cơ thể cũng như vừa rồi. Cặp mắt to của Nhục Cầu xẹt qua ý lạnh lùng, miệng há ra để lộ hàm răng sắc, cơ thể nhỏ nhắn cũng Nhục Cầu trong nháy mắt cũng men theo quỹ đạo của thiếu niên, cắn mạnh vào cổ tay của gã ta rất chuẩn xác.
“A!” Thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-trieu-hoi-su/1102219/quyen-5-chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.