Lão quản gia lau hết nước mắt trên mặt, đôi mắt ướt lệ nhìn thiếu nữ đã thêm mấy phần chín chắn ở trước mặt. Thoáng cái đã qua mười mấy năm, lúc trước vẫn còn là một tiểu thư dáng dấp bé nhỏ trong tiểu viện này, bây giờ cũng đã trưởng thành như vậy rồi, cái tên Vân Phong ở Đông Tây đại lục đã không còn ai không biết đến.
“Tiểu thư, gia chủ ở trong thư phòng, mấy ngày trước vừa nhớ đến tiểu thư, không ngờ đến tiểu thư lại trở về rồi.”
Vân Phong gật đầu cười: “Quản gia, mấy năm nay ngươi vất vả chăm sóc cho phụ thân rồi.”
“Sao tiểu thư lại nói vậy? Tiểu thư, mau vào trong đi.”
Vân Phong đáp một tiếng, Khúc Lam Y cười ha ha: “Đi thôi, nàng và nhạc phụ gặp nhau, ta cũng không nên ở đây.”
“Vị thiếu gia này, đi cùng tại hạ một lúc đi.” Lão quản gia cười cười.
Khúc Lam Y gật gật đầu, Vân Phong nhìn bóng lưng Khúc Lam Y rời đi trong lòng có chút cảm kích không nói rõ. Nàng nương theo con đường quen thuộc của ngày xưa, mở cửa thư phòng, một tia ánh nắng lách qua cửa sổ, chiếu vào trong phòng, đem lại một cảm giác ấm áp nhẹ nhàng, nam nhân đang dựa bàn đọc sách ngẩng đầu lên, khi nhìn thấy người đẩy cửa bước vào, khuôn mặt anh tuấn càng ngày càng trẻ ra hơi ngơ ngác một chút.
“Phong Nhi.” Tiếng gọi nhàn nhạt. Vân Phong nghe thấy chỉ cảm thấy tim đập không ổn định, đi vài bước đến trước mặt nam nhân: “Phụ thân, con về rồi.”
Vân Cảnh bỏ cuốn sách trong tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-trieu-hoi-su/1102164/quyen-5-chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.