Da mặt Lãnh Tuyệt giật mạnh vài cái, tái chiến? Y làm gì còn quyết đoán để đấu lại chứ! Triệu hồi sư của Tinh Vân đã chết, mặc dù người đó không phải là át chủ bài của Tinh Vân nhưng mà cũng là một tài sản quý báu, quan trọng mà! Điều khiến lòng Lãnh Tuyệt rung động nhất chính là Chiến sĩ cấp chín kia cứ thế mà quỳ trên mặt đất, Tôn Vương cấp chín mà còn được sử dụng dược tễ Tôn Vương cấp chín luôn đấy!
Mấy người khác đều bị ma thú khế ước của Phong Vân này quấn lấy, cho dù Lãnh Tuyệt tức giận, còn muốn liều mạng thì cũng biết lần này Tinh Vân sẽ mất cả chì lẫn chài. Nhưng mà cũng không thể về tay không được, thăm dò được nội tình của Tụ Tinh, cho dù thảm, đau trở về cũng còn giải thích được.
“Khoản nợ này với Tụ Tinh, chúng ta nhớ kỹ! Khi tới hội giao lưu ba viện, chúng ta sẽ lại tới! Chúng ta đi!” Lãnh Tuyệt quát lên một tiếng, điều này cũng đại biểu cho việc nhận thua của Tinh Vân. Đám học sinh Tụ Tinh lập tức hoan hô, âm thanh náo nhiệt chỗ nào cũng có.
“Tinh Vân, các ngươi mau cút về đi!”
“Còn dám đến khêu khích à, cẩn thận đánh nát mông ngươi đó!”
“Tinh Vân, cút mau đi!”
Tiếng kêu la xen lẫn tiếng cười của đám học sinh Tụ Tinh, trong lòng ai cũng hả giận, còn có cảm giác cực kỳ hãnh diện. Cho các ngươi xem thường Tụ Tinh nè! Cho các ngươi ăn no rảnh rỗi tới đây khiêu khích nè! Đây là kết cục các ngươi nên có đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-trieu-hoi-su/1102143/quyen-5-chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.