“Rốt cuộc thứ đó là gì! Sao ta lại có cảm giác hoảng sợ kỳ lạ vậy!” Triệu gia chủ hơi lùi về sau, trong lòng bắt đầu hoảng loạn lên. U gia chủ cũng chẳng khác gì, lúc này ông ta cũng hết sức lo lắng, thứ phát ra tiếng lúc nãy rốt cuộc là gì mà lại khiến cho ông ta có cảm giác sợ hãi.
"Sao mà ta biết được…” U gia chủ cũng đành phải lùi về sau, khẽ nói.
Triệu gia chủ đột nhiên nghiêm mặt lại: "Hừ! Ân oán của Triệu gia ta và Phong Vân cũng không vội trong lúc này. U gia chủ, việc còn lại ngươi tự lo đi!” Nói xong, Triệu gia chủ liền bỏ chạy.
U gia chủ không kiềm được cơn tức giận: "Triệu gia chủ, ngươi…!”
“Các người ai cũng đừng mong rời khỏi đây!” Giọng nói âm trầm của Khúc Lam Y vang lên với đôi mắt đỏ rực khiến cho hai người càng thêm hoảng loạn, Triệu gia chủ quay người bỏ chạy. U gia chủ mặc dù cũng muốn bỏ chạy nhưng đây là U gia, trước ánh mắt của nhiều người như vậy, ông ta có thể chạy đi đâu được. Cái chức gia chủ này của ông ta có còn muốn làm nữa không.
U gia chủ chỉ còn nước cắn răng một mình đối diện với tình cảnh khó khăn trước mắt, Triệu gia chủ chỉ nghĩ đến việc bỏ chạy, tốc độ nhanh kinh ngạc. Khúc Lam Y nhìn thấy bóng dáng bỏ chạy thục mạng của Triệu gia, không khỏi nhếch môi cười khẩy, ngón tay dính máu cầm chặt lấy ngọc bội màu trắng, ngọc bội đột nhiên phát ra ánh sáng, Vân Phong biết con quái thú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-trieu-hoi-su/1102125/quyen-5-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.