Từ sau lần lén xuống núi bị Vân Phong tìm được rồi đưa về U gia, U Nguyệt chưa từng bước ra khỏi căn nhà đơn sơ trong khoảng sân nhỏ của mình, trong lòng gã cứ nghĩ mãi về những lời Vân Phong từng nói, U gia có ý nghĩa lớn cỡ nào với gã, có phải lớn tới mức dù thế cũng không thể rời khỏi gia tộc, cứ sống như vậy suốt đời không.
U Nguyệt suy nghĩ rất lâu, đối với gã mà nói việc đưa ra quyết định là rất khó, máu mủ tình thân đâu phải nói cắt đứt là cắt đứt được ngay. Thế nhưng cũng như những gì Phong Nhi nói, trong gia tộc lớn không hề thiếu những mặt tối, bản thân gã có thể chấp nhận hết được không?
Cứ thế, U Nguyệt nhốt mình trong khoảng sân nhỏ này im lặng suy ngẫm. Đó là nơi hẻo lánh nhất toàn bộ U gia, sẽ không ai tới đây, lại càng không ai nhớ ở có một U Nguyệt sống ở đó, nhưng không lâu sau, cái tên U Nguyệt đã lan truyền khắp trên dưới U gia, khoảng sân nhỏ này cũng thành tiêu điểm của toàn bộ U Gia. Sau khi U gia chủ đi rồi lại về tay không, vừa mới bước vào cửa lớn đã hô to: “U Nguyệt ở đâu!”
Đám quản gia nhìn nhau, sao gia chủ lại nhớ tới U Nguyệt? Một gã nói: “Gia chủ, người muốn gặp U Nguyệt ạ? Tiểu nhân phái người gọi gã tới đây ngay.”
U gia chủ xua tay ngay: “Dẫn ta đi gặp nó!”
Đám quản gia sững sờ. Nếu họ nhớ không lầm, từ sau khi U Nguyệt trở về U gia, gã chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-trieu-hoi-su/1102123/quyen-5-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.