Sáu con ma thú xuất hiện khiến cả khán đài như muốn sôi trào. Sáu thân thể to lớn sau khi được thả xích chen nhau chui ra, trong nháy mắt khiến bức tường đang chặn chúng lại bắt đầu kêu “răng rắc” xuất hiện vài vết nứt. Ngụy đại nhân đứng trên không nhìn đám ma thú, trong mắt là ý cười, cái gì mà công bằng với ngang hàng chứ! Có hắn ở đây, cái gì cũng đừng hòng! Ngươi chẳng phải có khiên nhẫn sao, ngươi chẳng phải can đảm lắm sao, ta ngược lại muốn xem xem ngươi làm cách nào để đối phó với cùng một lúc sáu con ma thú.
"Cái gì? Sáu con?" U Nguyệt đứng ngoài bức tường không gian nhìn thấy cảnh này, lập tức vọt người tới, nhưng lại bị bức tường cản lại, hắn chỉ là quân chủ, căn bản không thể vào. Quả đấm của U Nguyệt nện thùm thụp trên bức tường, gào lên, "Cái này không công bằng! Ngươi đúng là khinh người quá đáng! Ta bỏ tư cách vào Trung Vực, mau dừng lại ngay!"
U Nguyệt không ngừng thét gào, ngũ quan tuấn tú nhìn Vân Phong, hốc mắt hơi ửng đỏ, cho dù nàng có thể kết liễu được bốn con, nhưng không có nghĩa là sau con tiếp theo cũng như vậy. Huống chi tên nam nhân kia không chừng còn có chiêu nham hiểm hơn. Tất cả đều nhằm vào nàng. Cho dù nàng tự tiện xông vào làm hắn mất tư cách, nhưng cũng không thể để nàng bỏ mạng ở đây được.
Hắn chỉ cần nghĩ đến việc Vân Phong sẽ táng thân ở đây, trong lòng chợt dâng lên một cảm giác đau đớn khó hiểu, hắn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-trieu-hoi-su/1102110/quyen-5-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.