Nam nhân mặc áo bào đột nhiên biến mất làm tình cảnh xung quanh hỗn loạn cả lên, rất nhiều Triệu Hồi Sư đưa mắt nhìn sang Vân Phong, vừa rồi trong khoảnh khắc tinh thần lực chạm vào nhau đã phản lại một lực lớn, Hạ Thanh nhìn vẻ mặt giận dữ và kiềm nén của sư phụ, lo lắng cầm lấy nắm đấm của nàng, lúc này mới nhận ra tay của nàng đang rung lên nhè nhẹ.
"Sư phụ…" Hạ Thanh khẽ gọi, đây là lần đầu tiên Hạ Thanh thấy nàng như vậy, lần đầu tiên thấy nàng mất khống chế cảm xúc như vậy, Hạ Thanh không khỏi cảm thấy lo lắng, Vân Phong chậm rãi buông lỏng bàn tay, cười nhẹ với Hạ Thanh, đưa tay vuốt tóc nàng, lúc này Hạ Thanh mới chậm rãi buông ra, để Khúc Lam Y nhẹ nhàng ôm Vân Phong vào lòng, có thể khiến sư phụ bình tĩnh lại chỉ có Lam Y ca.
"Cái gì, nữ nhân kia…" Một tiếng nói nhỏ thầm truyền tới, ánh mắt của Hạ Thanh hình lưỡi dao lườm sang, người vừa nói ra câu nói dở đó chính là Gia Tinh Vũ đang mặt mày trắng bệch đứng đằng kia, nhận thấy ánh mắt của Hạ Thanh, trái tim của nàng ta co rụt lại thật mạnh, chẳng dám ho he thêm nửa chữ.
Hàng người đăng ký dài ngoằng cuối cùng cũng rút ngắn lại, Khúc Lam Y đưa Vân Phong tiến tới phía trước, Mộc Thương Hải trầm mặc đi theo, lúc này Hạ Thanh mới thu tầm mắt lại đi theo, nhưng Gia Tinh Vũ, Mục Thiếu Hoa và Thiên Dược Dược lại đứng ngây ra một hồi lâu mà không hề nhúc nhích, sắc mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-trieu-hoi-su/1102075/quyen-4-chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.