Nam nhân tóc vàng nở một nụ cười tùy ý, vị lão giả nét mặt tang thương kia cũng nở nụ cười rất thâm lường, đôi mắt Vân Phong khẽ chớp, trong đầu lóe lên một tia sáng,“Các ngươi là......”
Lão giả gật đầu, tán thưởng nhìn Vân Phong, mái tóc ngắn màu vàng của A Kim tung bay theo gió, đứng từ trên cao quan sát bộ dạng chật vật của Vân Phong, đáy mắt có chút tán thưởng, chẳng qua trong giọng nói còn chứa sự khinh thường rõ ràng,“Lão già, ta nhìn thế nào cũng không ra rốt cuộc nàng có cái gì mà khiến ngươi để ý đến thế.”
Vân Phong nghe vậy thì nhíu mày, quang nguyên tố ấm áp không ngừng được truyền vào trong cơ thể, Vân Phong chậm rãi nâng tay đặt lên mu bàn tay của Khúc Lam Y:“Dừng lại.” Hắn không thể tiếp tục làm như vậy, hiện giờ thân thể hắn và nàng đều giống nhau. Khúc Lam Y nhếch khóe môi, mặc kệ Vân Phong có nói gì đi nữa, quang nguyên tố trên tay vẫn không ngừng truyền vào cơ thể Vân Phong, chữa trị cho cơ thể bị tàn phá sắp không chịu nỗi của Vân Phong.
“Đừng nói gì hết.” Khúc Lam Y hạ giọng nói nhỏ, Vân Phong nhíu mày còn muốn nói thêm gì đó, ánh mắt Khúc Lam Y vừa đảo đến, đôi mắt đen sâu như hồ nước kia khiến nàng hoàn toàn không nói được gì, chỉ có thể ngoan ngoãn tựa vào lòng hắn, cảm thụ từng dòng chảy lo lắng vào trong cơ thể, xương khớp đau đớn như muốn rời bỏ cơ thể mình.
“Nha đầu, hôm nay chúng ta vốn không nên xuất hiện ở đây.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-trieu-hoi-su/1102014/quyen-4-chuong-45-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.