Ta là Vân Phong!
Một đôi mắt sắc bén nhìn qua, mang theo vẻ khó hiểu tìm tòi! Vân Phong! Từ khi nào mà Vân gia xuất hiện một nhân vật như vậy, sao bọn họ lại không biết? Tại sao bọn họ chưa thấy qua lần nào? Sắc mặt Lý gia chủ xanh mét đứng ở đó,“Vị tiểu hữu này nếu là người nhà Vân gia, thì sao ta lại không biết?”
“Ha ha ha! Vân Phong? Ha ha ha! Từ khi nào mà Vân gia lòi ra người như ngươi vậy? Chẳng lẽ là do Vân Thiên Phàm? Ngươi đồ không có mặt mũi không biết xấu hổ vậy mà còn nói ta?!” Nữ nhân kia nghe vậy, cười điên cuồng chỉ tới, trong giọng nói lộ vẻ hèn mọn và khinh thường. Nữ nhân chật vật đứng thẳng dậy, cả người nàng vẫn run rẩy như cũ.
“Đúng là một đám ếch ngồi đáy giếng.” Khúc Lam Y đứng một bên nói thầm một câu, Yêu Yêu dĩ nhiên nghe không hiểu nhưng vẫn phụ họa gật đầu. Khúc Lam Y nhìn thấy động tác của Yêu Yêu liền cười ha hả, bàn tay to vuốt ve đầu Yêu Yêu,“Bé ngoan, đúng là một bé ngoan.”
“Mặc kệ tiểu hữu có phải là người nhà Vân gia hay không, đệ đệ ta chết tiểu hữu phải cho ta một cái công đạo!” nét mặt Lý gia chủ xanh mét, cơ bắp trên người banh ra đứng đó, đệ đệ hắn chết rồi vậy mà hắn vẫn phải ôn tồn nói chuyện với người đã động thủ giết người -Vân Phong, điều quan trọng là vì thực lực của Vân Phong làm Lý gia chủ phải kiêng kị. Thế giới này, cường giả chính là người nắm quyền!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-trieu-hoi-su/1101977/quyen-4-chuong-31-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.