Giờ phút này cả Diêm Thiên Hạo và Diêm Cẩm Thành đều cực kỳ quẫn bách, cho dù là nam nhân nhưng mặt Diêm Cẩm Thành cũng không khỏi đỏ lên, Vân Phong tùy ý để Khúc Lam Y ôm thắt lưng của mình, nhíu mày hỏi,“Ngươi biết sao?”
Sắc mặt Khúc Lam Y trầm xuống,“Là tiểu tử Diêm Minh kia nói, Diêm gia chủ! Nếu bàn về tâm kế và mưu kế, thì ngươi còn lâu mới là đối thủ của Diêm Minh! Ngươi thật sự nghĩ rằng Diêm Minh không biết đến mấy thứ tâm tư này trong lòng ngươi sao?”
Diêm Thiên Hạo nghe vậy liên kinh ngạc, suy nghĩ trong lòng hắn chẳng lẽ Diêm Minh đều biết hết sao? Chuyện này làm sao có thể!
“Không tin à, khuyên ngươi hãy cứ ngoan ngoãn làm theo ước định lúc trước, nếu không thì ngươi có hối hận cũng đã không kịp.” Khúc Lam Y thản nhiên nói, Diêm Cẩm Thành đứng một bên nhịn không được hét lên.
“Ngươi là ai! Dám ở đây nói xàm nói bậy! Chuyện của Diêm gia còn không tới phiên người ngoài như ngươi xen mồm vào.”
Ánh mắt Khúc Lam Y chuyển sang lạnh lùng,“Hả? Ngươi nghĩ ta rảnh tới nỗi đi lo mấy chuyện chó má của Diêm gia các ngươi à? Nhưng mà ngươi, dám nghĩ cướp lão bà của ta, mối thù này có phải là nên tính sổ một chút hay không.”
Diêm Cẩm Thành lớn tiếng cười, không có dáng vẻ sợ hãi gì, Khúc Lam Y chưa từng động thủ trước mặt người của Diêm gia, mọi người trong Diêm gia đều biết rõ thực lực của Vân Phong, nhưng lại không rõ của Khúc Lam Y lắm, hơn nữa bộ dạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-trieu-hoi-su/1101959/quyen-4-chuong-25-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.