Chương trước
Chương sau
Từ sáng sớm, toàn bộ dân chúng trong Thương Lan thành như thủy triều tập trung ở trước cửa Hạo Nguyệt tổng điện, trong tay mỗi người thậm chí còn mang theo thức ăn nước uống, trận tranh cử hôm nay nhất định sẽ diễn ra rất lâu, cho nên bọn họ cũng phải chuẩn bị mọi thứ đầy đủ, sau khi cửa Hạo Nguyệt tổng điện mở ra, có mấy người tiến tới, dẫn mọi người vào khu vực xem thi đấu, Hạo Nguyệt tổng điện còn vì dân chúng Thương Lan thành mà đặc biệt thiết kế một khu vực xem thi đấu, diện tích rất lớn, nhưng mà số lượng chưa người vẫn có hạn, chỉ cần đợi khu vực này đầy người, thì những dân chúng chứa vào kịp cũng không được vào nữa.
Rất nhanh, khu vực này đã bị người lấp kín, nhìn từ xa xa rậm rạp đầu người đen cả một mảng, không lâu sau mấy người gia tộc hạng hai đến xem cuộc đấu cũng đã tới, tiếp theo tới là mấy gia tộc hôm nay tham gia tranh cử, bọn họ đều có khu vực riêng, còn những gia tộc bị loại ra, thì không có tư cách ngồi ở đây nữa.
Bốn gia chủ hạng hai chỉ có mình Diêm Thiên Hạo là ra vẻ biết trước sự việc, giống như ngày tranh cử hôm nay là tình thế bắt buộc, mấy vị gia chủ đứng đầu nhìn thấy vẻ mặt này của Diêm Thiên Hạo trong lòng không khỏi cười nhạo, nhưng bởi vì Vân Phong xuất hiện nên cũng không thể dễ dàng bỏ qua, nếu làm không tốt thì nguy hiểm sẽ càng cao.
Trong mấy gia chủ hạng hai người đang bất an nhất hẳn là vị Tiểu gia chủ kia, theo gia tộc của hắn dự kiến thì cùng lắm chỉ chống đỡ được vòng đầu tiên, cho dù chỉ giành lấy một cái danh ngạch cũng đã dùng hết toàn lực, Tiểu gia chủ âm thầm quay đầu nhìn lướt qua mấy vị gia chủ đứng đầu phía trên, sắc mặt đột nhiên căng thẳng, bàn tay cũng toát mồ hôi.
Tranh cử rất nhanh sẽ bắt đầu, hôm nay vòng tranh cử này sẽ đem gia tộc hạng hai cùng gia tộc đứng đầu đấu với nhau, tám người tham gia tranh cử sẽ rút thăm, gia tộc hạng hai là một tổ, gia tộc đứng đầu là một tổ, bóc giống ký hiệu với nhau sẽ là đối thủ của nhau, một lần quyết định thắng thua, trực tiếp vào trong với bốn danh ngạch.
Thời điểm tám người tham dự đi ra, toàn trường so với ngày hôm qua còn náo nhiệt hơn, quần chúng với lòng nhiệt huyết mạnh mẽ đứng lên hô to, tiếng la to chấn động, tiếng hô to ào ạt!
Tuy rằng thanh âm quá mức ồn ào, lại có thể làm cho tim người ta rục rịch, đại bộ phận dân chúng vào đây làm cho Vân Phong hơi giật mình, rồi lại nhìn đối thủ là gia tộc đứng đầu, quả nhiên đều là mấy gương mặt này, mấy người ngày hôm trước nàng gặp qua, rõ ràng đang ở đây! Âu Dương Hồng Vũ, Tiết Hàn, Chung Vũ Linh, còn có Tiêu Tường.
Bốn người họ đều nhìn về phía Vân Phong, rốt cuộc hôm nay ai sẽ làm đối thủ của Vân Phong, đây là điều khó nói!
“Bắt đầu rút thăm!” Đơn giản tuyên bố quy tắc xong, vòng tranh cử này cũng đã sắp bắt đầu! Tuyển thủ hạng hai bắt đầu rút thăm, tuyển thủ đứng đầu cũng rút, mỗi người đều tự mở tờ giấy trong tay mình ra, Vân Phong mở tờ giấy ra, ánh mắt chậm rãi hướng về phía một người, không nghĩ tới lại cùng một tổ với hắn.
Chung Vũ Linh mở tờ giấy ra, phát hiện mình không có cùng Vân Phong nên thở phào nhẹ nhõm, không cùng Vân Phong làm đối thủ thì có nghĩ nàng có cơ hội vào vòng trong tiếp! Còn Âu Dương Hồng Vũ sau khi nhìn tờ giấy trên tay mình xong có chút không hờn không giận, đối thủ của hắn không phải Vân Phong, xem ra Âu Dương Hồng Vũ rất hy vọng ngay vòng đầu tiên liền đụng phải Vân Phong.
Tiêu Tường tùy ý nhào tờ giấy trong tay lại, ánh mắt nhìn qua Vân Phong, cười ha ha, Vân Phong thản nhiên đem ánh mắt tập trung lên người đối thủ của nàng, Tiết Hàn.
Tiết Hàn nhìn tờ giấy trên tay mình, mặt không chút thay đổi ném sang một bên, ngẩng đầu vừa vặn đón nhận ánh mắt của Vân Phong, Tiết Hàn không có tỏ vẻ gì, mà chỉ thản nhiên dời ánh mắt sang chỗ khác.
Vân Phong hơi nhíu mày, bên trong bốn người này, Chung Vũ Linh, Tiêu Tường, Âu Dương Hồng Vũ đều đã từng ở trước mặt nàng ra tay, dù trực tiếp hay gián tiếp cũng đã động tay chân với nàng, nhưng chỉ có mình Tiết Hàn, chỉ có hắn không là không làm gì, cho đến nay Vân Phong cùng Tiết Hàn cũng không có va chạm trực diện qua.
Nghĩ đến xiềng xích màu đen quỷ dị của Tiết Thành, còn có thuật sưu hồn, Vân Phong đối với Tiết gia rất tò mò, hơn nữa tính cách Tiết Hàn lạnh lẽo như vậy, hắn sẽ có dạng chiêu thức gì, cũng sẽ có xiềng xích màu đen kia sao?
Đây hoàn toàn là không hiểu rõ đối thủ, nói cách khác là không có chuẩn bị gì, mà chỉ có giao thủ,như vậy mới có thể biết được tin tức mình muốn biết.
Hai người bọn họ đều đứng đối diện nhau, Hồng gia và Lam gia thì gặp phải Âu Dương Hồng Vũ cùng Tiêu Tường, mà gia tộc hạng hai còn lại gặp phải chính là kẻ điên Chung Vũ Linh.
“Chiến đấu, bắt đầu!” một tiếng lệnh phát ra, phía trên lôi đài khí thế cường đại đồng loạt xông ra, như thủy triều dũng mãnh tiến ra bốn phía, dân chúng cũng biết được trò hay sắp bắt đầu, hưng phấn rống lên một tiếng hừng hực khí thế, kinh thiên động địa!
Trận đầu diễn ra cũng không có gì khác, những người khác đã bắt đầu có động tác, nhưng còn Vân Phong và Tiết Hàn thì lại bình tĩnh đứng ở kia, hai người thậm chí còn một hỏi một trả lời nói chuyện.
“Vân Phong, nghe trưởng bối trong nhà nói qua ngươi, ngươi là một đối thủ lợi hại.” giọng nói Tiết Hàn vừa lạnh lại vừa cứng, cùng xiềng xích quỷ dị màu đen kia rất giống.
“Tiết Thành?” Vân Phong nhướng mày,“Tiết gia sưu hồn, xác thực hiếm thấy.”
Khóe miệng Tiết Hàn khẽ nhếch lên, lộ ra một nụ cười,“Chỉ là đáng tiếc, nó đối với ngươi vô dụng. Thân thể của ngươi rốt cuộc có bao nhiêu trí nhớ thú vị, ta rất muốn nhìn một chút, nhất định sẽ rất phấn khích.”
“Nhất định nhìn không được, trí nhớ của ta chỉ thuộc về ta, không có người nào có thể nhìn trộm!” vẻ mặt Vân Phong lạnh lùng, Tiết Hàn đột nhiên cười ha ha, tiếng cười này làm cho ba người đang chiến đấu một bên đột nhiên kinh ngạc.
“Tiết Hàn...... tên kia vậy mà lại nở nụ cười!” Chung Vũ Linh sửng sốt, cả người đột nhiên toát ra một tầng mồ hôi lạnh, thần sắc Tiêu Tường thần cũng căng thẳng, cái tên quái thai kia cũng biết cười? Đáy mắt Âu Dương Hồng Vũ trầm xuống, Tiết Hàn lại nở nụ cười?
Tiết Hàn vừa dứt cười, sắc mặt đột nhiên biến trở lại vẻ mặt không thay đổi như vừa rồi, nhưng Vân Phong lại có thể cảm nhận được cặp mắt của Tiết Hàn dần dần dấy lên độ ấm, đây là một tên so sánh với Chung Vũ Linh, thì chỉ có điên hơn chứ không có kém!
“Càng nhìn không được, càng gợi lên hứng thú của người khác.” thanh âm lạnh lùng của Tiết Hàn lại vang lên, quanh thân đã có một cỗ khí thế quanh quẩn, ánh mắt Vân Phong thoáng căng thẳng, chiến đấu bây giờ mới chính thức bắt đầu đi!
“Xoát!” ống tay áo của Tiết Hàn đột nhiên giơ cao lên, từng thanh âm từ cổ tay áo truyền ra, hai cái xiềng xích thô như con mãng xà từ trong cổ tay áo hắn vươn, mắt Vân Phong tối đây, đây là...... xiềng xích của Tiết Hàn sao?!
“Sở dĩ Tiết gia có thể đi lên đến vị trí ngày hôm nay, hoàn toàn là do ỷ lại vào môn bí kíp, sưu hồn. Mỗi người trong Tiết gia đều biết thuật sưu hồn, mà đối tượng để có thể sưu hồn cũng không nhiều lắm.” Tiết Hàn nhẹ nhàng vuốt ve xiềng xích của mình, cảm nhận được sự rét lạnh từ xiềng xích truyền đến, lại kiên nhẫn giải thích cho Vân Phong nghe.
“Cấp bậc của sưu hồn hoàn toàn là dựa vào màu sắc của xiềng xích, cấp bậc thấp nhất là màu trắng, tiếp theo là màu xám, màu nâu, trên thì có màu đen, phía trên màu đen còn màu tím, bình thường màu tím là cấp bậc cao nhất của sưu hồn.”
Vân Phong nhìn về phía hai cái xiềng xích bên người Tiết Hàn, Tiết Hàn tiếp tục mở miệng nói,“Ta chỉ nói là bình thường, thật ra màu tím cũng không phải là cao nhất, tương truyền rằng mấy ngàn năm Tiết gia mới có thể sinh ra một người còn cao hơn cả màu tím, phía trên màu tím là màu hồng, hồng giả chi vương.” hai mắt Tiết Hàn hiện lên một đoạn ánh sáng, hai cái xiềng xích màu đỏ bừng bên cạnh lại như có sinh mệnh, mà gào thét dựng thẳng lên!
“Xiềng xích màu đen của Thành thúc vốn cũng rất lợi hại, nhưng lại đối với ngươi không có tác dụng, từ trên xuống dưới Tiết gia tất cả mọi người đều đối với ngươi tò mò, trên thế giới này người làm cho sưu hồn mất đi hiệu lực, là ngươi đầu tiên.
“Trên thế giới này vốn không có chuyện gì là tuyệt đối cả!” Vân Phong lạnh lùng nói, hai chiếc nhẫn màu đỏ sậm và màu xanh biếc ở trên ngón tay hiện ra,“Tiểu Hỏa, Lam Dực!” giận dữ gầm lên, Tiểu Hỏa và Lam Dực chia nhau đứng bên cạnh Vân Phong, hai ma thú vừa hiện thân nhất thời khiến cho một trận sóng triều nhiệt!
“Nhìn kìa! Ma thú của Triệu hồi sư!”
“Vị Triệu hồi sư của Diêm gia kia quả nhiên không phải là giả! Còn là hai lận! Song hệ Triệu hồi sư!”
“Diêm gia lần này xem ra thật sự có thể giành được vị trí này nha!”
Quần chúng không khỏi kích động, bọn họ đều kích động gào thét, lúc Tiết Hàn nhìn thấy hai ma thú, khóe miệng gợi lên một nụ cười quỷ dị,“Cho tới bây giờ ta còn chưa có sưu hồn qua, ngươi là người thứ nhất.”
“Ta là nên cảm thấy vinh hạnh sao?” Vân Phong nhướng mí mắt, Tiểu Hỏa và Lam Dực đã chuẩn bị xong thế tấn công, Tiết Hàn cười ha ha, dáng vẻ rất là thích ý, mà bên kia xiềng xích đỏ bừng cũng động vài cái.
“Cảm thấy vinh hạnh nên là ta, có thể dò ra được trí nhớ của thiên tài!” thanh âm Tiết Hàn hạ xuống âm độ, xiềng xích màu đỏ bừng đã sắp đánh úp lại, ở không trung không tiếng động phá!
“Vậy thì cứ thử xem!” Vân Phong giận dữ gầm lên, ma trượng trong tay xuất hiện, hai ma thú bên cạnh cũng đồng loạt động, chiến đấu, bắt đầu!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.