Vân Phong lập tức xách Nhục Cầu lên, xách nó từ trên đầu Tiểu Hoả lên đế trước mặt mình. Thân thể Nhục Cầu không thoải mái mà lắc lư vài cái, cái đuôi mềm như nhung vỗ vỗ vào mu bàn tay Vân Phong. Vân Phong không để ý đến nó, chỉ là đôi mắt lại nhìn chuyên chú vào vật nhỏ trước mắt này.
"Đã từng đi qua di tích Vạn Thần?" Vân Phong nghi ngờ nhíu mày, nhẹ giọng hỏi. Nhục Cầu gật đầu vài cái, vô cùng uất ức mà nhìn Vân Phong. Lòng Vân Phong đột nhiên nhảy dựng, Diệu Quang ở bên cạnh nhìn Nhục Cầu, đột nhiên nở nụ cười.
"Bản lĩnh của vật nhỏ này xem ra còn nhiều hơn so với ta tưởng tượng."
Vân Phong nói thầm trong lòng, vô cùng ác ý mà lắc lư thân thể của Nhục Cầu, Nhục Cầu bất mãn kêu vài tiếng. Nếu đổi lại là người khác lắc nó như vậy, không chừng miệng của Nhục Cầu đã lập tức nhào qua hỏi thăm rồi.
Đối với Vân Phong Nhục Cầu đều vô cùng dung túng, dung túng cho sự thân cận của nàng, dung túng cho hứng thú ác độc của nàng, thậm chí có lắc lư thân thể của nó như vậy, Nhục Cầu cũng chỉ kháng cự tượng trung vàu cái rồi cũng tuỳ ý Vân Phong.
Vân Phong gương mặt khả ái kia của Nhục Cầ, lại nghĩ đến chuyện gặp vật nhỏ này trong mê vụ sâm lâm, không biết vì cái gì mà nó lại đột nhiên dính vào, lúc hai người mới gặp nhau lần đầu lại làm ra vẻ rất thân quen. Nhưng lúc đối mặt với người khác, Nhục Cầu lại hung dữ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-trieu-hoi-su/1101868/quyen-3-chuong-57-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.