Đôi mắt màu vàng kim chống lại đôi mắt huyết sắc kia, giọng nói từ cổ xưa đột nhiên bị đình trệ, đươn giản chính là vì bên trong đôi mắt huyết sắc này phát ra sát ý cường đại khiến nó có phần không thể động đậy. Mỗ cỗ áp lực như một cái lưới chèn ép tới đây, bao kín nó lại.
Điều này làm sao có thể! Lấy thực lực của nó sao có thể bị người áp chế! Tới cùng hắn là ai? Tới cùng là ai?!
"Ngươi..." Giọng nói kia lại vang lên, nhưng chưa kịp nói xong, một bàn tay trắng nõn lại duỗi sang đây, trong cặp mắt màu đỏ kia lại bộc phát ra một loại khinh thường: "Lão gia hoả, ngươi dám làm nàng bị thương, ta bắt ngươi phải chết!"
Bỗng chốc trong bàn tay, hiện lên một luồng sáng chói mắt. Đôi mắt màu vàng kim đột nhiên nheo lại, thân thể được làn sương mù dày đặc che kín vặn vẹo điên cuồng, tựa hồ như muốn rời khỏi đây.
"Ha ha ha, trốn? Ở trong lòng bàn tay của ta, ngươi có thể chạy trốn đến đâu?"
"Ngươi đừng có lão xược!" Đôi mắt màu vàng kim thoáng qua lửa giận, tôn nghiêm bị khiêu khích trắng trợn lại không có cách nào để phản kháng lại áp lực, đã khiến cho sinh vật từ cổ xủa này sắp thẹn quá hoá giận rồi. Không biết lai lịch người trước mặt là như thế nào, nhưng bị áp chế nhưu vậy cũng là lần đầu, sau khi tức giận, đôi mắt vàng kim chợt loé lên.
"Nơi này là nơi ta trông coi, nàng lại tự tiện xông vào, không phải là lỗi của ta, sao người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-trieu-hoi-su/1101845/quyen-3-chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.