Chương trước
Chương sau
Edit& beta: senna_lam
Hỏa chi giới, hỏa hệ cao cấp ma pháp, không gian bị hỏa nguyên tố bao trùm, đàn dơi bị hỏa nguyên tố cắn nuốt hầu như không còn, một đám đông nghìn nghịt sau khi bị ánh lửa đỏ nguyên tố cắn nuốt liền biến thành hư vô, thanh âm kêu thảm thiết qua đi, đàn dơi biến mất hoàn hoàn toàn, Vân Phong vung nhẹ tay lên, hỏa nguyên tố dần dần tiêu tán, mọi người nhìn thấy rốt cục mới chậm rãi thở ra hơi, trên mặt và cổ Kasha đầy mồ hôi ngồi bệt xuống, thân thể còn đang run rẩy.
Trường học Ma Tang cũng từng cho học viên đi ra ngoài du lịch, nhưng cũng chỉ là một vài nơi, với trường học Ma Tang cũng sẽ không để cho học viên gặp tình huống nguy hiểm, so với vừa nãy thì khác nhau rất lớn, vừa rồi nếu Vân Phong không ra tay, các nàng ngoại trừ nhảy xuống thì không còn sự lựa chọn nào khác, mà nhảy xuống thì có hậu quả như thế nào, trong lòng Kasha tất nhiên biết rõ, cái cảm giác tìm được đường sống trong chỗ chết cũng là lần đầu tiên Công chúa hoàng thất công chúa biết đến, cho nên nghĩ tới cũng phải sợ.
"Không có bị gì chứ!" Kayes lớn tiếng hỏi một câu, mọi người đều gật đầu, Lam Dực ở không trung lượn vài vòng, liền dừng lại bên cạnh Sư Thứu, Sư Thứu bốn chỉ đã sớm hồi thần lại, thân mình năng động, Khúc Lam Y nhìn thấy không khỏi nở nụ cười, đáy mắt chứa đầy vẻ châm chọc, cái châm chọc này là nhằm vào bọn tìm được đường sống trong chỗ chết.
"Nếu không có chuyện gì, vậy chúng ta tiếp tục đi." Kayes vừa nói xong, Tang Cừ gật đầu, lập tức dẫn theo Sư Thứu bay về phía trước, có lẽ hành động vừa rồi của Vân Phong quá mức rõ ràng, nên dọc đường đi không còn ma thú nào công kích, một đường đi đều là thuận buồm xuôi gió.
Dọc đường đi tuy rằng không gặp phải công kích, nhưng mọi người vẫn còn tâm lý đề phòng, bộ dạng ai nấy đều rất thận trọng, mà Vân Phong bên này thì có vẻ thoải mái tự to tự tại, ba người ngồi trên lưng Lam Dực nhìn xuống phong cảnh phía dưới, hoàn toàn là tâm tình thưởng thức.
Sau khi vừa tới Già Diệp đế quốc, mọi người mới nhả ra khí, cảm thấy cuối cùng cũng an toàn, Tang Cừ thản nhiên phun ra một hơi, tầm mắt chuyển sang hướng bên cạnh, vừa thấy được Vân Phong trên lưng Lam Dực, không khỏi cười khổ một phen, tiểu gia hỏa này thật đúng là......
Trong lòng Kayes cũng thả lỏng, nhóm Sư Thứu tiếp tục đi về phía trước, lại trải qua hai ngày hành trình, rốt cục cũng phong trần mệt mỏi bay tới Đế đô Già Diệp đế quốc, vừa muốn bay vào bên trong Đế đố, liền có người chặn lại, hai binh lính cưỡi ưng giác ngăn đoàn người trước mặt, lớn tiếng nói.
"Đế đô không cho phép người ngoài điều khiển phi hành tọa kỵ tiến vào, xin đi xuống, đi bộ."
Kayes gật đầu, Sư Thứu bốn chỉ bay xuống dưới, hình thể Lam Dực vốn lớn, nên bay ra xa hơn một chút, thời điểm cách mặt đất một khoảng ba người liền nhảy xuống, Lam Dực thì liền trực tiếp hóa thành một đạo hào quang ẩn vào bên trong khế ước chi giới, Vân Phong đem khế ước chi giới rút ra quăng vào bên trong thủ trạc, ba người chậm rãi đi về phía trước.
"Mời giao Sư Thứu cho chúng tôi, chúng tôi sẽ trong coi." một binh lính giữ thành nói, Tang Cừ gật đầu, Kayes đã sớm báo thân phận của mình, đoàn người bọn họ là khách quí được tôn sùng, ba người Vân Phong đã đi tới, binh lính tò mò nhìn phía sau Vân Phong,"Vừa rồi...... phi hành tọa kỵ đâu? Xin mời vị tiểu thư này giao cho chúng ta quản lý."
Vân Phong giật nhẹ khóe miệng, đem Lam Dực giao cho các ngươi sao?"Không cần, để cho nó tự mình bay một chút." Vân Phong khoát tay, rồi đi qua, binh lính giữ thành nghe nói như thế không khỏi sửng sốt một chút, nhìn nhau qua lại, một binh sĩ thấp giọng nói:"Chuyện này...... được không?"
"Không biết, nhưng cũng không quy định phải giao cho chúng ta, chỉ cần không vào thành là có thể......"
"A, như vậy cũng được, một khi vào thành, chúng ta sẽ nhúng tay quản chế."
Vân Phong gật đầu, không nói thêm gì nữa, Kayes cũng không nói gì, thân phận Triệu hồi sư của Vân Phong phải được giữ bí mật trước Tứ quốc tranh phách, một khi bại lộ thực lực ba đế quốc khác tất nhiên sẽ có người biết tin, nếu con bài chưa lật bị phát hiện, tất nhiên phần thắng sẽ càng nhỏ.
Vân Phong vốn cũng không phải là người thích khoe khoang, nàng cũng không thích đeo khế ước chi giới lên tay, khế ước chi giới là dấu hiệu để nhận biết thân phận Triệu hồi sư, mà Vân Phong cũng không thích đeo, chuyện này có lẽ chỉ có một mình Triệu hồi sư này làm.
Đoàn người đi vào Đế đô Già Diệp đế quốc, Đế đô của Già Diệp đế quốc so với Đế đô của Tạp Lan đế quốc rất là tương tự, rõ ràng không có gì khác nhau, phong cánh hay kiến trúc cũng thực tương tự, Đế đô tựa hồ rất náo nhiệt, đoàn người đi chưa được vài bước, lại có một đội nhân mã chậm rãi tiêu sái lại đây, đi ở phía trước là một người trẻ tuổi mặc quần áo đẹp đẽ quý giá, trên mặt mang theo nụ cười ôn hòa, đi về phía Kayes tiếp đón,"Kayes vương thúc, đường xa mà đến."
Kayes cười cười,"Jiasen, nhiều năm không gặp ngươi thế nhưng lại cao như vậy."
Người trẻ tuổi cười cười,"Vương thúc mau cùng cháu đi đây, Phụ thân đang chờ gặp được người."
Kayes cười, cùng người trẻ tuổi đi ở phía trước, đoàn người cũng đi theo ở phía sau, Khúc Lam Y ở bên người Vân Phong nhỏ giọng nói,"Lại là bọn quý tộc ngạo mạn vô lễ."
Vân Thăng ở một bên tò mò nhíu mày, tựa hồ khó hiểu, Vân Phong cười,"Vừa rồi Jiasen này chỉ tiếp đón mình Kayes, hoàn toàn không thèm để ý tới những người khác."
Vân Thăng cười, giương bàn tay to sờ đầu nhỏ của Vân Phong, Kasha mất mặt đi theo phía sau Kayes, theo lý thuyết thì nàng cùng Jiasen kia là cùng một thế hệ, nàng cũng là Công chúa hoàng thất mà, vậy mà cũng không thèm chào đón nàng một tiếng, có vẻ như nàng là người dưng vậy.
Đoàn người được Jiasen dẫn dắt vào tới hoàng cung, hoàng cung Già Diệp nhìn qua rất rộng lớn, đoàn người đi vào, Jiasen nhìn binh lính bên cạnh nói:"Mang những người này đi tới nơi đã được chuẩn bị, Kayes vương thúc, mời theo cháu qua đây." Jiasen đối với Kayes cười cười, Kayes gật đầu, cùng Jiasen đi tiếp về phía trước.
"Các vị, mời đi cùng ta đi qua đây." Một binh sĩ nghiêm túc nói một câu, Tang Cừ gật đầu, đối với thái độ lạnh lùng của Jiasen, trừ bỏ Kayes thì trưởng giả duy nhất còn lại tựa hồ cũng không để ý, trên mặt không có nửa phần xấu hổ, nhưng Kasha thì không nhịn được thể diện, sắc mặt lập tức liền đỏ.
Binh lính mang mọi người đi vào bên trong, đi tới một cái sân có vẻ rộng, Vân Phong thoáng nhìn lướt lướt qua, bên cạnh sân này còn có hai cái sân khác, xem ra là nơi nghỉ của tuyển thủ dự thi của hai quốc gia khác.
"Các vị, đây là nơi các vị tạm thời nghỉ chân, cũng giống như hai đế quốc khác, mời các vị vào trong."
Tang Cừ mang theo mười đứa nhỏ tiến vào, binh lính dẫn đường cũng rời đi, nơi này tương đương với khu vực tự do, không có binh lính quản thúc, cũng là do Già Diệp đế quốc đặc biệt an bài.
Sau khi đoàn người Tạp Lan đế quốc đi vào, trên sân tường cao bên cạnh Tạp Lan đế quốc, lập tức xuất hiện bốn năm bóng dáng, tất cả đều là đứa nhỏ, trong đó có một nam hài nhi thấp giọng hỏi một câu,"Mục Thanh thiếu gia, đám người này thực lực như thế nào?"
Trong đó một đứa nhỏ có ngũ quan thanh tú, màu da thì hơi trắng bệch hơi nhíu mày, thân mình hắn trong rất gầy yếu, nhìn qua có chút yếu đuối, đứa nhỏ nhẹ nhàng nhíu mày, lại một nam hài tử ha ha cười,"Có cái gì phải lo lắng? Chẳng lẽ so với Mục Thanh thiếu gia mạnh hơn sao?"
Vài đứa nhỏ khác nghe xong cũng đều hiểu ý cười, tràn ngập tin tưởng nhìn đứa nhỏ yếu đuối, đứa nhỏ khẽ mở miệng, giọng nói nhỏ như một cơn gió thanh bình phiêu miểu,"Có một người, ta nhìn không ra."
"Có người Mục Thanh thiếu gia nhìn không thấu? Nói như vậy...... lần này Tạp Lan chẳng lẽ có cao thủ sao?" Một nam hài tử sắc mặt không tốt hỏi một câu, thần sắc những người khác cũng liền căng thẳng, Mục Thanh giật nhẹ khóe miệng, thân mình nhẹ nhàng rơi xuống, những người khác cũng theo từ trên tường nhảy xuống, Mục Thanh cũng không nói gì liền tiêu sái trở về, sắc mặt những người khác không khỏi có chút khẩn trương.
Vân Phong hơi nhìn lướt qua vị trí trên tường vừa rồi, vừa rồi chỗ này có mấy bóng người đứng, đánh giá bọn họ từ đầu đến chân vài lần, Vân Phong mẫn cảm nhận thấy được có người đang tra xét thực lực của bọn họ, trong lòng nghiền ngẫm suy nghĩ trong chốc lát, đem thực lực của chính mình dừng ở tiêu chuẩn cấp bảy, vừa chấm dứt tra xét, những người này cũng liền ly khai.
"Tiểu Phong Phong, những người đó thực lực như thế nào?" Khúc Lam Y ở một bên hơi nghiêng thân mình, ở bên tai Vân Phong nói nhỏ, Vân Phong cười cười,"Coi như cũng được."
Khúc Lam Y cười cười, không có nói gì, hết thảy mọi chuyện phát sinh vừa rồi chỉ có hai người bọn họ nhận biết được, cảm giác của những người nãy so với Khúc Lam Y và Vân Phong Thống lĩnh cấp bậc còn kém một bậc, cũng không biết bọn người vừa rồi tra xét bọn họ, là người của quốc gia nào, Vân Phong cười cười, thôi, ngày thi đấu, sớm muộn gì cũng sẽ gặp.
Tuyển thủ dự thi của tam đại đế quốc đều có tự do, có thể tự do ra vào hoàng cung Già Diệp, không có hạn chế gì, điều này cũng là do Già Diệp hoàng thất thể thể hiện sự tôn kính đối với tam đại đế quốc, điều này chỉ sợ cũng chỉ có Già Diệp đế quốc có Triệu hồi sư mới làm vậy.
Vân Phong cũng không muốn thời gian mỗi ngày đều phải hao phí ở bên trong cái tiểu viện này, nếu muốn thắng đứng thứ nhất, cũng nên hiểu được trình độ thực lực của đối thủ là như thế nào, nếu có thể giao thủ trước, thì càng tốt. Vân Phong vừa hạ quyết tâm, liền đi ra bên ngoài, Vân Thăng nhìn thấy,"Phong nhi, muội muốn đi ra ngoài hả?"
Vân Phong nở nụ cười,"Đại ca cùng nhau đi đi, lần đầu tiên tới Già Diệp đế quốc, đương nhiên phải đi dạo rồi."
Vân Thăng gật đầu, cùng muội muội bảo bối của mình nhất trí là đương nhiên, Khúc Lam Y nghe thấy cũng đi tới,"Tiểu Phong Phong đi chỗ nào, ta cũng phải đi."
Trạch Nhiên nhìn thấy, cũng chạy tới,"Vân Phong, ngươi muốn đi ra ngoài sao? Mang theo ta đi."
Vân Phong gật đầu, bốn người vừa ra đến bên ngoài, Mộ Dung Vân Thiên cũng đi tới, con ngươi đen nhìn Vân Phong,"Cũng mang theo ta đi."
Vân Phong cũng không nói cái gì, ngươi muốn thì cùng nhau đi, dù sao đây cũng là tự do, Mộ Dung Vân Thiên cũng gia nhập vào bên trong đội ngũ, Kasha vừa thấy có chút nóng nảy, liền chạy nhanh lại,"Vân Phong, ngươi đi loạn cái gì! Nơi này là Già Diệp đế quốc, không phải ở Tạp Lan!"
Vân Phong nhướng con ngươi đen liếc qua Kasha một cái, thân mình trực tiếp bước qua nàng, hoàn toàn không nhìn đến, những người khác cũng đều như thế, Kasha tức giận mặt đỏ lên,"Vân Phong! Ta là trung đoàn trưởng! Ngươi đứng lại nơi này cho ta, chỗ nào cũng không cho đi!"
Thân mình Vân Phong đột nhiên dừng lại, Mộ Dung Vân Thiên nhíu mày,"Kasha, ngươi quản cũng nhiều lắm?"
Kasha bị Mộ Dung Vân Thiên giáo huấn, trong lòng không khỏi càng thêm khổ sở, lửa giận cũng bốc lên,"Ta là trung đoàn trưởng! Các ngươi đều phải phục tùng chỉ huy của ta! Ai cũng không được đi!"
Vân Phong cười lạnh, cước bộ tiếp tục đi về phía trước, Khúc Lam Y có chút châm chọc nhìn Kasha liếc mắt một cái, mọi người cũng đi theo sau Vân Phong ra ngoài, Kasha giận tới giơ chân,"Vân Phong! Ngươi nếu không nghe lởi chỉ huy của ta, ta...... ta sẽ hủy bỏ tư cách dự thi của ngươi!"
Lời này vừa ra, Khúc Lam Y lập tức liền nở nụ cười,"Kasha công chúa, Tiểu Phong Phong mà không dự thi, thì ngươi cũng bỏ luôn tư cách của ta luôn đi."
Kasha lập tức đứng hình, con ngươi đen nhìn theo Khúc Lam Y, cắn chặt răng, hủy bỏ tư cách? Nàng đương nhiên hiểu được rằng chính mình không có quyền làm như vậy, nàng chẳng qua là muốn uy hiếp một chút mà thôi, lại không nghĩ rằng bọn họ thực không đem nàng để vào mắt!
"Tùy ngươi." Vân Phong bỏ lại một câu, thân mình nhanh chóng biến mất ở ngoài đình viện, Khúc Lam Y cười tươi đi theo ra ngoài, ba người khác cũng đồng dạng, hoàn toàn đem lời uy hiếp của Kasha vứt sang một bên, còn lại vài người vừa thấy, thân mình cũng chậm chậm chạy ra bên ngoài, Kasha nhìn thấy, không khỏi khó thở công tâm,"Các ngươi cũng muốn đi ra ngoài?!"
"Công chúa điện hạ, việc này...... đi ra ngoài cũng không có sao mà......" Bỏ lại những lời này, vài người đều nhanh chóng chạy ra ngoài, chọc cười, ai lại ngu ngốc ngoan ngoãn ngồi ngốc ở trong này chứ, Tư Kì lúng ta lúng túng đứng ở phía sau Kasha, nhìn theo bên ngoài đình viện, cuối cùng cũng không có đi ra ngoài, lựa chọn ở lại, Kasha một mình đứng ở bên trong đình viện, sắc mặt tức đến đỏ bừng, một đám bọn họ căn bản không xem nàng tồn tại!
"A, nàng là Tạp Lan hoàng thất công chúa sao?" Một đạo thanh âm đột nhiên vang lên, Kasha ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy trên tường vây có đứng vài người,"Các ngươi là ai!"
"Chậc chậc, thì ra là người dẫn đầu, xem ra đội viên của ngươi không thèm nghe lời ngươi nói." Một thanh âm khác có chứ chút mỉa mai vang lên, sắc mặt Kasha không khỏi càng khó xem,"Các ngươi có thân phận gì, dám nói với ta như vậy!"
"Cùng nàng nhiều lời vô ích làm gì, chúng ta đi." Thiếu niên tếu đuối vô tình nói một câu, thân mình chợt lóe, liền từ trên tường vây vọt ra bên ngoài đình viện, vài người khác cũng phát ra tiếng cười, hai mắt có thâm ý khác nhìn Kasha liếc mắt một cái, cũng đi theo ra ngoài.
Người trong đội không nghe lời đã làm cho Kasha đã đủ tức, hiện tại lại còn bị ngoại nhân cười nhạo và vũ nhục, liền đứng ở kia, nắm chặt nắm đấm,"Vân Phong! Làm ta mất mặt lại là ngươi!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.