Chương trước
Chương sau
Đế đô Tạp Lan đế quốc từ trước tới nay là đại bản doanh của hoàng thất, nơi này là trung tâm hoạt động của thành viên hoàng thất, đại bộ phận thành viên Tạp Lan hoàng thất đều ở nơi này, mà hoàng cung cũng trở thành nơi để các thành viên hoàng thất học tập tụ hội.
Sáng sớm Vân Phong đã tới cửa hoàng cung, chỗ ở hoàng cung cách khu người giàu ở phía Nam cũng không xa, về cơ bản mà nói, khoảng cách chỉ bằng mười phút đi bộ, giống như hoàng cung và khu người giàu là nối tiếp với nhau, cùng những khu khác vực gián tiếp hình thành khoảng cách, cùng chỗ ở của bình dân hình thành một sự chênh lệch rõ ràng.
Lúc này đi vào hoàng cung, hiển nhiên chỉ có một mình Vân Phong, Khúc Lam Y và Mộc Tiểu Cẩm còn có Vân Thăng đã đi dạo chơi khắp đế đô, Vân Cảnh cũng có một chút chuyện phải xử lý. Vân gia từ khi dọn đến đế đô dường như làm cho Vân Cảnh có vô số tiệc xã giao. Về điểm này Vân Phong thực buồn bực, vẫn nên cho những lão bất tử này một chút giáo huấn, không có chuyện gì khác sẽ lại đến làm phiền phụ thân mình.
Đi theo bên người Vân Phong, là một thanh niên tuấn mỹ, chẳng qua một bên mặt hắn có khắc hoa văn thần bí, mà một bên còn lại là Tiểu Hỏa tiếng tăm vang xa chỉ trong một đêm, con Hỏa Vân Sói màu đỏ sậm này đã truyền khắp cả đế đô, nhắc tới nó người người đều biết đây là ma thú của vị Triệu hồi sư đại nhân kia.
Nếu hiện giờ Tiểu Hỏa đã được tự do hoạt động, Lam Dực cũng sẽ như vậy, hai ma thú thời gian dài qua không được xuất hiện cuối cùng cũng có cơ hội thấy ánh mặt trời.
Lam Dực nhìn qua cũng rất vui vẻ, chỉ có điều Nhục Cầu ở trên vai Vân Phong so với hắn là vui vẻ nhất. Bắt đầu từ ngày hôm qua, tâm tình Nhục Vầu đã rất kích động, hình như nó cũng vô cùng tò mò về đế đô.
Vân Phong vừa đi tới cửa, lập tức có người tiếp ứng, người tiến đến nghênh đón quần áo đẹp đẽ quý giá, nhìn qua địa vị không thấp, khi tầm mắt quét đến trên người Tiểu Hỏa, sứ giả xấu hổ, khóe miệng giật nhẹ, ung dung tiêu sái đến bên cạnh Vân Phong, cùng đứng chung một chỗ với Lam Dực. Trong mắt hắn, Tiểu Hỏa là nguy hiểm nhất.
"Triệu hồi sư đại nhân, ngài đã tới...... Bệ hạ đang chờ ngài, mau đi theo ta......" Sứ giả nhỏ giọng nói xong, vẻ mặt cung kính và bất an, giống như sợ Tiểu Hỏa có chút không kiên nhẫn sẽ cắn hắn một cái.
Tiểu Hỏa thật sự mặc kệ, căn bản nhìn cũng không nhìn hắn, sau khi Tiểu Hỏa không có ý kiến với hắn, người này mới sâu sắc nhẹ nhàng thở ra.
Vân Phong theo hắn đi vào, bất luận là ai cũng không nghĩ ra, đi theo Vân Phong bên người, không có một nhân loại nào, mà là ba con ma thú nha!
Hoàng cung thông thường đều to lớn giống như suy đoán của Vân Phong, người dẫn đường dường như đã đi con đường này rất nhiều lần, dọc theo đường đi không hề gặp gỡ người nào, Vân Phong im lặng đi theo ở phía sau, hai ma thú khế ước đã bắt đầu âm thầm đánh giá nơi này, đều tự giải thích lời nói của mình.
"Chủ nhân, nơi này có vài đạo hơi thở mạnh hơn chúng ta tồn tại." Lam Dực nghiêm túc mở miệng.
Vân Phong ừ một tiếng, đây là hoàng thất, sao có thể không có sát thủ chứ, Nguyên nhân hoàng thất có thể tiếu ngạo nhất định là có sự tồn tại của cao thủ, nếu không đã sớm bị người khác lật đổ.
"Cũng không biết có thể đánh một trận hay không, thực thích." Một câu nói của Tiểu Hỏa khiến Vân Phong lắc đầu không biết phải làm sao, ma thú hệ hỏa bình thường tính tình cũng không được tốt lắm, cùng nguyên tố tính chất biến dị thật sự là giống nhau, hỏa nguyên tố rất táo bạo, tính công kích cũng rất mạnh, cá tính Tiểu Hỏa cũng là như thế, động một chút đã nghĩ muốn đánh nhau, đoán chừng nếu hắn là loài người, thì phương pháp giải quyết chuyện này sẽ chỉ có một, đó là vũ lực.
"Hôm nay tới đàm phán cùng lão hồ ly, hắn tính kế ta, ta cũng không thiệt thòi, tiện thể nhìn thử lão hồ ly kia làm cho không chút nhượng bộ." Vân Phong tâm niệm truyền đạt. Lam Dực cùng Tiểu Hỏa đều cười nhẹ một tiếng, Vân Phong cũng biết bọn họ nghĩ tới cái gì, giọng điệu không khỏi nghiêm túc lên, " So sánh lão hồ ly này cùng với bốn người đội trưởng đoàn năm sao vẫn là rất kém, ta có thể bắt chẹt bọn họ một khoản, lão hồ ly này đã có chút khó khăn."
Mới vừa truyền đạt xong những lời này, Vân Phong đã thấy phía trước một cánh cửa thật lớn được khảm châu báu kim cương. Sứ giả cung kính hành lễ với Vân Phong nói: "Triệu hồi sư đại nhân, bệ hạ đang ở bên trong, mời Triệu hồi sư đại nhân vào."
Vân Phong gật gật đầu, đẩy cánh cửa lớn ra đi vào. Lam Dực cùng Tiểu Hỏa đi theo hai bên Vân Phong cũng đi vào, cánh cửa ở sau người vừa khép lại, người dẫn đường đột nhiên lấy khăn tay ra lau lau trán, toàn bộ đều là mồ hôi. "Làm ta sợ muốn chết, thật sự là làm ta sợ muốn chết......"
Vân Phong đi vào bên trong, đây là một gian phòng vô cùng rộng lớn, Tạp Lan đế vương đang ngồi ở vị trí chủ thượng, cười khanh khách nhìn Vân Phong. Trong phòng này nhìn bên ngoài chỉ có một mình hắn, nhưng Vân Phong cũng biết không phải như thế, ở bốn góc phòng bốn gã cường giả cấp bậc thống lĩnh đang ẩn núp, đều tự phong tỏa trong không gian. Bốn đôi mắt tỉ mỉ theo dõi Vân Phong. Nếu Vân Phong có hành động khác thường, ở giây tiếp theo sẽ bị thống lĩnh cấp bậc tấn công từ bốn phía.
Nhục Cầu đột nhiên đứng thẳng người lên, nhìn nhìn bốn góc phòng, hình như có chút rục rịch, Vân Phong duỗi tay qua sờ sờ thân mình nhỏ bé của Nhục Cầu, lúc này Nhục cầu mới yên phận xuống, ghé vào trên vai Vân Phong không nhúc nhích.
"Triệu hồi sư vĩ đại của Tạp lan đế quốc, mau ngồi." Tạp lan đế vương cười ha hả nói một câu.
Vân Phong vẫn không có biểu tình gì, ngồi xuống, con ngươi đen không dấu vết đánh giá bốn góc phòng một chút. Đế vương lúc nào cũng đều phải khắc khắc duy trì cảnh giác. Ha hả, nếu nàng thật sự muốn ra tay, có lẽ bốn người này cũng coi như là đối tượng không tồi.
Vân Phong áp chế ý nghĩ bạo lực vừa hiện ra trong đầu xuống. Hôm nay nàng không phải đến để trở mặt với hắn, mà là đến để đàm phán, cùng lão hồ ly này hảo hảo tính kế, tính kế chỗ tốt trên người lẫn nhau.
"Ta nói thẳng, bệ hạ hẳn hiểu được mục đích ta tới đây là gì." Vân Phong đi thẳng vào vấn đề, đánh Thái Cực cùng một đế vương, chính là lãng phí thời gian.
"Ha hả, tin tức huyễn thú quả nhiên là rất mê người nha.... tin tức này chỉ có đế vương của tứ đại đế quốc mới biết được, lúc này cũng xem như chúng ta đang làm một cái giao ước, ta hiện tại chính là bất chấp mạo hiểm nói cho ngươi."
Vân Phong cười cười, "Bệ hạ mạo hiểm lớn bao nhiêu, trong lòng bệ hạ đương nhiên hiểu rõ, nếu bệ hạ đã dự tính nói cho ta biết, xem ra lúc này lưu bệ hạ cũng bắt đầu chịu mạo hiểm rồi."
Tạp Lan đế vương hơi hơi nheo lại ánh mắt, trước mắt rõ ràng chỉ là một đứa nhỏ choai choai, làm sao lại cho hắn một loại cảm giác áp bách, thậm chí thân phận đế vương uy nghiêm của hắn cũng dễ dàng bị tiêu tan mất. Một đời đế vương nói chuyện ngang hàng thân phận phía trước như thế, lúc này, có lẽ hắn là người thứ nhất gặp phải, ngoại trừ ba người kia chính là cùng có thân phận giống hắn.
"Người Vân gia quả nhiên đủ thẳng thắn, tốt, tin tức này ta có thể nói cho ngươi, chỉ có điều không phải tự nhiên, mà là có điều kiện."Vân Phong nhẹ nhàng khiêu lông mi, lão hồ ly này cũng tính toán đi thẳng vào vấn đề rồi, tốt lắm!
"Điều kiện là cái gì?"
"Ha hả, qua một tháng nữa, bốn quốc gia của Đông đại lục sắp sửa bắt đầu thi đấu tranh bá, cá nhân bài danh thi đấu của học viện Ma Tang bị hủy bỏ, chuyện này hẳn là ngươi đã biết." Hai tay Tạp lan đế vương đan chéo nhau nắm đặt lên trên đầu gối, ngón tay có một chút không một chút đốt, vẻ mặt hắn nhìn qua bình thản tự nhiên.
"Lần này bốn quốc gia thi đấu tranh bá trước thời hạn, tuy không biết bọn họ muốn làm trò gì, nhưng không có bao nhiêu ảnh hưởng đến Tạp Lan. Ngươi nói vậy hẳn là không biết bốn quốc gia thi đấu tranh bá, cứ năm năm, tứ đại đế quốc ở Đông đại lục đều sẽ tiến hành thi đấu tranh bá một lần, mỗi lần đều thay phiên cử hành ở một quốc gia khác nhau. Bốn quốc gia thi đấu tranh bá gồm có hai bộ phận là chiến sĩ và ma pháp sư, đương nhiên, Triệu hồi sư được phân loại ở trong ma pháp sư. Từng quốc gia sẽ ở trong hai lĩnh vực chiến sĩ và ma pháp phái ra năm người nổi bật, hợp thành một đội năm người gồm có mười người sẽ tham gia trận đấu. Bốn quốc gia thi đấu tranh bá có thể nói là toàn bộ tứ đại đế quốc đều rất chờ mong thi đấu giành được hạng nhất, đặc biệt là đạt được thứ nhất, từng quốc gia đều đỏ mắt muốn thứ tự tốt."
Vân Phong cười cười, không có phát biểu bất cứ quan điểm nào. Tạp Lan đế vương nhìn nàng một cái, tiếp tục nói: "Quốc gia đạt được hai danh ngạch phía trước sẽ có tư cách thăm dò một một điểm di tích, chỗ di tích này được gọi là di tích Vạn Thần. Nghe nói bên trong có vô số kho báu và vũ khí, còn có rất nhiều rất nhiều thứ con người không thể tưởng tượng đến."
Giọng điệu Tạp Lan đế vương trở nên nóng bỏng, đôi mắt cũng phát ra ánh sáng rực rỡ mê hoặc. Xem ra trong cảm nhận của một đời đế vương, di tích Vạn Thần này có vị trí siêu phàm.
"Về phần di tích này tại sao được phát hiện, còn có một chút chuyện tình khác, ta cũng không nắm được. Tóm lại đây là trong lúc đó bốn quốc gia quyết định, nếu có một quốc gia vi phạm một mình thăm dò, sẽ bị ba quốc gia khác đánh dẹp. Chỉ khi thông qua thi đấu tranh bá giữa bốn quốc gia mới có thể lấy được tư cách thăm dò di tích."
"Bệ hạ muốn giành được tư cách thăm dò? Trước kia tỷ thí khó khăn, Tạp Lan đế quốc đều không có tư cách thắng lợi trở về hay sao?"
Sắc mặt Tạp Lan đế vương hơi hơi có chút xấu hổ, nói: " Thực lực Tạp Lan dĩ nhiên không kém, nhưng mà ba quốc gia khác cũng đều là ngọa hổ tàng long. Mỗi một lần tỷ thí tam đại đế quốc khác đều sẽ có tuyệt chiêu và con bài chưa lật riêng. Nhân tài dự trữ của Tạp Lan so với họ dường như yếu đi rất nhiều, nhất là thiên tài, quái dị, kỳ tài cùng lúc này, kém cỏi nhiều lắm."
Ánh mắt Tạp Lan đế vương dừng lại trên người Vân Phong, hắn cười ha hả, nói: "Chỉ có điều, năm nay không giống với những năm trước, bọn họ có suy nghĩ muốn đánh gục cũng không biết sẽ có ngươi xuất hiện."
Ánh mắt Tạp Lan đế vương nhiệt tình như lửa tỏa ra lan đến trên người Vân Phong.
Trong lòng Vân Phong đã có manh mối, hỏi: "Theo như lời bệ hạ nói, điều kiện là phải giành được tư cách thăm dò trong lần thi đấu tranh bá này sao?"
Tạp Lan đế vương nở nụ cười: "Thắng được tư cách thăm dò? Không chỉ muốn giành được tư cách thăm dò, mà ta còn muốn phải giành được vị trí thứ nhất!"
Vân Phong khẽ nhíu mày, muốn phải giành được vị trí thứ nhất sao? Đây là ý tứ gì? Hai vị trí đầu đã có thể đủ tư cách thăm dò di tích, tại sao còn cố tình muốn giành được vị trí thứ nhất? Có thể nào là bởi vì hiếu thắng vì mặt mũi thánh thượng hay không?
Tạp Lan đế vương cười ha hả nói: "Vân Phong, đây là điều kiện, nếu ngươi đáp ứng, nhất định phải giành được thứ nhất, nếu không đáp ứng, chuyện này cho dù thế nào ta cũng sẽ không cố ép ngươi."
Trong lòng Vân Phong hiện lên đủ loại suy nghĩ. Chỉ cảm thấy lão hồ ly này so với suy nghĩ của nàng còn giảo hoạt hơn. Di tích Vạn Thần, xem ra đó là một nơi làm cho người ta nhiệt huyết sôi trào tương đối đỏ mắt.
Từ trong lời nói của Tạp Lan đế vương có thể hiểu được một phần. Nghĩ đến nhất định bên trong đó có rất nhiều thứ gì đó xảy ra, lúc này mới khiến tứ đại đế quốc nhằm vào như thế, vì vậy không cho quốc gia khác tự tiện hành động, lại còn muốn tạo ra một trò thi đấu tranh bá.
Loại địa phương này là nhất định sẽ gặp được nhiều kì ngộ, trong lòng Vân Phong ra kết luận như vây, cho tới bây giờ loại di tích này đều chưa từng xuất hiện ở giữa đô thành như vậy. Xem ra là cao tầng đã phong tỏa tin tức rất kĩ, bằng không một số cao thủ tán tu cũng đã chen chúc tới.
Tứ đại đế quốc thật đúng là rất cẩn thận. Tất cả đồ tốt đều muốn cầm đi sao? Nào có chuyện tốt như vậy? Nếu muốn chọn nhân tài mà nói, nàng nhất định là một trong số đó. Tạp Lan đế vương có thể nói cho mình chuyện di tích Vạn Thần, cũng xem như là đưa ra một chút thành ý. Tứ quốc tranh bá, quốc vương đã chịu nể mặt như vậy, tâm ý tứ đại đế vương quả thật không nhỏ.
Bí mật đã được tiết lộ như vậy nếu từ chối, Tạp Lan quốc vương sẽ trút giận lên đầu Vân gia, lúc này nàng đúng là không thể không tham gia. Chuyện này cho dù nàng đáp ứng tham gia cũng chẳng mật mát gì. Muốn danh hiệu đệ nhất, có thể. Chỉ có điều, điều kiện của nàng cũng sẽ không ít là được.
Đôi môi Vân Phong hơi chu lên, Tạp Lan quốc vương thấy vậy thì biết nàng có ý kiến, "Bệ hạ, giành được danh hiệu đệ nhất không có vấn đề, chỉ có điều, điều kiện của ta cũng không chỉ là như thế."
Tạp Lan quốc vương cười ha hả, hắn cười đến mu bàn tay cũng hơi run, "Có thể, điều kiện của ngươi là cái gì, trừ bỏ cái tin tức huyễn thú kia, ngươi còn muốn cái gì?”
Khóe miệng Vân Phong hơi cong lên lộ ra chút giảo hoạt nhìn Tạp Lan quốc vương nói: " Danh ngạch thăm dò di tích, ta muốn ba cái."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.