“Hồng Phong! Hồng Phong! Hồng Phong!” Trọng tài hô một tiếng bắt đầu khiến toàn trường đứng ngồi không yên, đều đứng cả dậy, huy động song chưởng, các dong binh tâm huyết dị thường một khắc dùng tất cả, liều mạng hô hào.
“Tiểu thư, ta lên nhé.” Vương Minh cười với Vân Phong, trên mặt là nụ cười thật rộng, Triệu Nghiêm cười ha ha, “Vương thúc, chúc ngươi khởi đầu tốt đẹp!”
Vương Minh cười ha ha, “Được!” Mấy người khác đều cười hớ hớ nhìn Vương Minh, Vương Minh nhảy lên vững vàng đứng trên đài, Vân Phong nhìn thân hình to lớn của Vương Minh, ban đầu kế hoạch của Hồng Phong là thua 2 trận trước, nhưng chiếu tình huống trước mắt xem ra…… khóe miệng Vân Phong khẽ giơ lên, cho dù muốn thua cũng không dễ.
“Hồng Phong, đừng tưởng rằng các ngươi có ma pháp sư, liền kiêu ngạo! Gia gia ta hôm nay khiến cho ngươi mở mắt!” Một chiến sĩ lục cấp nhảy lên lôi đài, Vương Minh vẫn cười cười, chiến sĩ Đoàn Ác Lang lại tưởng Vương Minh liều mạng.
Vương Minh cười ha ha, “Có chiêu gì hay ho thì xuất ra!”
Chiến sĩ lục cấp Đoàn Ác Lang cười ha ha, biết Vương Minh bằng thực lực với mình, nếu hai người cận dùng thực lực sẽ ko phân được cao thấp, nhưng bây giờ…… Hừ hừ!
“Được! Để ngươi mở mắt!” Chiến sĩ lục cấp cười bừa bãi, tay đột nhiên xuất ra một cự chùy, mặt ngoài thân chùy ánh đen, mà trên cự chùy là bốn tinh hạch ma thú!
“Hít……! Đó là…… vũ khí Tứ khổng tứ tinh a!” Mọi người hít mạnh một hơi, kinh ngạc trước vũ khí này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-trieu-hoi-su/1101744/quyen-2-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.