“Hít –!” Tiếng hít vào lại vang lên, đám người bên ngoài vây xem lại một lần nữa cảm thấy căng thẳng, chuyện khó hiểu nhất đã xảy ra! Nàng lại cự tuyệt lời mời của đoàn trưởng 5 sao, cự tuyệt điều kiện điên cuồng như thế!
Hồng Phong thực sự tốt như vậy à? Hay là Hồng Phong ra điều kiện mà người khác không thể làm được?
“Vân Phong, ngươi không suy nghĩ à? Hồng Phong là ba sao, trong đại hội có khi chỉ còn hai sao! Phát triển ở binh đoàn thế này, ngươi không sợ mai một? Chúng ta có lòng tốt mới đến, ngươi đừng quá tự đại!”
Lãnh Tiêu Sắt lạnh lùng, hắn cùng Thác Bạt Cương ra điều kiện như thế, tiểu cô nương lại quyết đoán từ chối hai người, chẳng khác nào tát lên mặt họ! Bọn họ là 5 sao nhé! Lại còn phải mất sức đến đây nữa chứ!
Vân Phong vẫn cười, khuôn mặt nhỏ nhắn ngũ quan chói mắt, trong lúc nhất thời nụ cười này mê hoặc ánh mắt mọi người, “Thế nào? Chẳng lẽ ta còn phải chọn một trong hai à?”
“Vân Phong! Chúng ta đến là để mắt đến ngươi!” Thác Bạt Cương rống lên một câu, mình thâu tâm đào phế lại đổi lấy kết quả như vậy, bại bởi một đội ba sao, không, là sắp trở thành dong binh đoàn 2 sao,thể diện của họ phải để vào đâu chứ!
“Tốt lắm nhị vị đoàn trưởng, mỗi người một chí hướng, nếu Vân Phong không muốn đi, các ngươi cần gì phải ép buộc.” Phó hội trưởng nhẹ giọng ho khan một câu, dập tắt lửa giận của hai người, mỉm cười với Vân Phong, rồi đi qua.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-trieu-hoi-su/1101738/quyen-2-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.