Chương trước
Chương sau
- Hú hú hú!

Linh hồn ngâm nga, Ác Ma khóc rống. Trong biển cả Hồn Đế biến ra trước mắt tràn ngập trứ vô sốcực khổ linh hồn và xương khô.

Lâm Minh ở trong đó cảm giác năng lượng cơ thể của mình như bị trì trệ, lực lượng bị áp chế rất nhiều, thậm chí cảm giác tức ngực khó thở. Biển cả này là lĩnh vực lực tràng của Hồn Đế.

Hồn Đế nói:

- Đây là khổ hải, vào khổ hải không có đường về, hôm nay ngươi hãy chết ở đây đi!

Hồn Đế vươn một ngón tay ra, tay của gã trắng bệch như giấy, có thể thấy mạch máu dưới lướp da. Nhưng mạch máu của người bình thường là màu xanh còn mạch máu của Hồn Đế có màu xám, như thể trong huyết quản chảy tử khí.

Ngón tay phóng to vô hạn trong mắt Lâm Minh, dường như nó chính là thiên địa, căn bản không cách nào chống cự, không thể tránh né. Vân tay hình xoắn ốc trên ngón tay đường nét rõ ràng, từng vòng như vòng xoáy. Ngón tay Hồn Đế to như khung trời, mỗi vòng vân tay lớn như sơn mạch hình vòng cung.

Lâm Minh xoe tròn mắt, tay cầm chặt Ám Long thương. Hắn cảm giác cả đời này chưa từng gặp công kích đáng sợ đến thế.

Một ngón tay đè sập trời xanh. Lâm Minh gầm lên, lực lượng toàn thân bộc phát đến mức tận cùng, phương đạo cung trong người hắn cùng mở ra. Hai pháp tắc chí cao rót vào thế giới trong người Lâm Minh, tịnh huyết Tu La đốt cháy.

Lâm Minh đâm ngay thương vào chính giữa ngón tay, thương quang thô cỡ ngọn núi cao tựa cột chống trời vọt thẳng lên.

Nhưng thương quang đáng sợ đối diện ngón tay to lớn kia như cây kim mỏng đâm vào.

Răng rắc!

Thương quang vỡ nát, nhưng ngón tay to lớn bị đâm thủng, tuy nhiên nó vẫn đè xuống.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Lấy cơ thể Lâm Minh làm trung tâm vũ trụ đổ sập, cười tủm tỉm vô tận hình thành một thủ ấn to lớn. Lâm Minh khẽ rên, xương khắp người kêu răng rắc, gân cốt đứt từng khúc, ngũ tạng tan nát, miệng phun máu tươi

Lâm Minh văng ra ngoài, cơ thể rách nát như tui máu bị xé rách, máu đổ trên bầu trời.

Mạnh vậy sao?

Con ngươi Lâm Minh co rút, lần đầu tiên cảm nhận được lực lượng của mộ chủ mộ Ma Thần, đây mới chỉ là một phân thân của gã.

Phân thân đã đáng sợ như vậy, nếu là mộ chủ mộ Ma Thần thể hoàn chỉnh thì càng như thế nào?

Lâm Minh nín thở vận chuyển lực lượng thần ma trong người. Xương gãy, nội tạng tan nát nhanh chóng lành lại. Mắt Hồn Đế lóe tia ngạc nhiên.

Hồn Đế mỉm cười nói:

- Hình như ngươi mở ra Đạo Cung Cửu Tinh đệ bát đạo cung, đăng đường nhập thất, thoát thai hoán cốt, cộng thêm ngươi hấp thu Ác Ma đẳng cấp đồ đằng dung nhập vào bản thân. Dung hợp cả hai lại khiến ngươi hình thành thể thần ma, sức chịu đựng và phục hồi của cơ thể vượt xa võ giả cùng đẳng cấp. Nhưng ngươi có thể đỡ được mấy đợt công kích của ta?

Nụ cười đó lại làm người ta cả người rét run.

Lâm Minh rõ ràng, Hồn Đế nói không sai. Nếu không phải Lâm Minh mở ra Đạo Cung Cửu Tinh đệ bát đạo cung, khiến bát môn độn giáp và Đạo Cung Cửu Tinh dung hội quán thông, thân thể có tăng vọt về chất thì e rằng một chỉ của Hồn Đế có thể khiến người hắn bị xé rách. Dù không chết cũng mất nửa cái mạng, cơ bản mất đi năng lực chống cự.

Nhưng dù là vậy thì trạng thái hiện tại của Lâm Minh không chịu nổi Hồn Đế mấy lần công kích đã tiêu hao hết lực lượng rồi.

Vì cơ thể có lực phục hồi mạnh đến đâu từ bị thương nặng lành lại cần tiêu hao nhiều năng lượng, hơn nữa thân thể càng cường đại thì tiêu hao năng lượng để phục hồi càng nhiều.

Không thể mặc kệ Hồn Đế công kích nữa!

Lâm Minh đột nhiên cắn chót lưỡi, thiêu đốt sinh môn tinh huyết.

Tinh huyết thiêu đốttạo ra lực lượng khiến khí huyết sôi trào toàn thân Lâm Minh.

Lâm Minh cắn chặt răng, mắt sáng rực nhìn Hồn Đế chằm chằm.

Khóe môi Hồn Đế cong lên:

- Thiêu đốt tinh huyết? Tuy rằng ngươi mở ra sinh môn, tinh huyết thiêu đốt chút ít, cũng có thể phục hồi. Nhưng điều này chỉ khiến lực lượng của ngươi trôi càng nhanh, cách cái chết gần hơn.

Hồn Đế vươn nguyên bàn tay ra:

- Ta thành toàn ngươi!

Bàn tay như nắm nguyên đại vũ trụ đập xuống Lâm Minh.

Lúc này Lâm Minh đã ngưng tụ lực lượng đến tột đỉnh, hắn hú dài, cơ thể gần như dung hợp thành một với Ám Long thương.

Nhân thương hợp nhất!

Ong ong ong ong ong!

Cơ thể Lâm Minh và Ám Long thương hóa thành con thần long bay lượn, thần long gầm rống lao hướng bàn tay to của Hồn Đế.

Nhưng mặc cho thần long uy vũ cỡ nào thì trước bàn tay to chấp chưởng thiên địa tựa như con sâu nhỏ, căn bản bé nhỏ không đáng kể. Mắt thấy ảo ảnh thần long sắp bị bàn tay to chộp trúng.

Lâm Minh gầm lên, lần thứ hai thiêu đốt một phần tinh huyết.

- A!

Tiếng hú dài xé gió, khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc tốc độ của Lâm Minh chợt tăng vọt. Vào phút cuối cùng Lâm Minh chen ra khỏi kẽ tay to.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Thiên địa sụp đổ, tinh vân bị xé rách. Đài thiên thạch, vô sốthiên thạch và tiểu hành tinh trong phạm vi ức vạn dặm bị nghiền nát thành bột đá.

Xung lực vụ nổ thổi quét toàn tịnh hệ, cảm giác như tinh hệ bị cứng rắn cắt ra.

- Đó là cái gì?

Cách ức vạn dặm, mấy Giới Vươngnhân tộc trông thấy cảnh tượng hủy thiên diệt địa.

Một Giới Vương lẩm bẩm hỏi:

- Là siêu sao nổsao?

Giới Vương ngây người, bọn họ trú đóng trong tinh hệ này nhưng không biết Lâm Minh bày ra thế giới ẩn khuất nằm trong phạm vi đóng giữ.

- Không đúng, đây là hai siêu tồn tại đang đánh nhau!

Sắc mặt Giới Vương khác trầm trọng nói:

- Lập tức truyền tin báo cho tiền bối Đế Thích Già!

- Vâng!

- A?

Hồn Đế thấy Lâm Minh lao ra từ kẽ tay, thế đi không giảm bắn thẳng hướng bản thể của mình thì đôi mắt đục lóe tia kinh ngạc nói:

- A? Vào phút cuối chạy khỏi lòng bàn tay ta?

Hồn Đế định thu tay về công kích lần nữa:

- Dường như công kích của ta kích phát tiềm năng cơ thể ngươi, nhưng vẫn không thể thay đổi được gì.

Lâm Minh bay nhanh tới chợt thay đổi quỹ tích công kích.

Lâm Minh từ lao thẳng vào bản thể Hồn Đế chợt rẽ đường cong lớn chuyển hướng chín mươi độ.

Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!

Lực tràng khổ hải của Hồn Đế bị Lâm Minh liên tục xé rách.

Lực tràng khổ hải sẽ không ngăn cản lực lượng, công kích của Hồn Đế nhưng cản trở Lâm Minh. Lúc này Lâm Minh nhân thương hợp nhất xé nát hết.

Lấy cơ thể Lâm Minh làm trung tâm nước biển dấy lên bão tố kéo ra một con đường vòng xoáy.

Vẻ mặt Hồn Đế nghiền ngẫm thì thào:

- Trốn? Quyết định thông minh.

Công kích của Lâm Minh không phải muốn bị thương Hồn Đế mà là phá mở lực tràng khổ hải để chạy đi.

Đánh nhau với kẻ thù hơn xa mình, biết rõ bị giết còn cứng rắn xông lên thì không phải dũng cảm mà là ngu xuẩn. Đặc biệt hiện tại Lâm Minh còn mang theo gia đình mình.

Lâm Minh không muốn người nhà chôn cùng hắn.

Ầm!

Biên giới khổ hải bị xé rách, Lâm Minh cạn kiệt lực lượng khí huyết bị phản phệ mạnh mẽ, phun ra ngụm máu. Lâm Minh không rảnh lo lắng cơ thể mình bị thương, hắn bay thẳng vào vũ trụ sâu thẳm.

Lâm Minh xé rách đường hầm không gian, hư không na di.

Với võ giả thì dánh bại kẻ thù chỉ cần mạnh hơn đối phương một chút, muốn giết kẻ thù thì phải mạnh hơn đối phương rất nhiều.

Đặc biệt là giết chết kẻ thù ngay từ đầu chỉ muốn trốn thì càng là như vậy.

Biết rõ không địch Hồn Đế, Lâm Minh tuyển chọn tạm né mũi nhọn.

- Ngươi... Trốn được sao?

Khoảnh khắc Lâm Minh phá mở hư không thì trán Hồn Đế lóe qua phù văn cổ sơ, đó là một ấn ký tinh thần đánh dấu cơ thể Lâm Minh.

Tiêu ký Chân Thần từng khiến hắnchịu nhiều đau khổ lần thứ hai in trên người hắn.

Lòng Lâm Minh chùng xuống, cảm nhận tiêu ký Chân Thần trên người mình. Hiện tại Lâm Minh sẽ đối mặt nguy hiểm sống chết cực lớn.

Lâm Minh như trở lại lúc bị Phiêu Vũ Thần Vương truy sát, mặc cho hắn không ngừngthi triển không gian na di vẫn bị Hồn Đế theo sát.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.