Chương trước
Chương sau
Thời điểm Lâm Minh trở lại Tu La Lộ, hắn phát hiện người lịch lãm rèn luyện trong Tu La Lộ này, só lượng võ giả Thánh tộc tăng nhiều.

Ngoại Tu La Lộ, Lâm Minh lưu tâm quan sát tất cả, phát hiện rất nhiều tuấn kiệt trẻ tuổi của Thánh tộc ra ra vào vào các thành thị lớn, thế lực Thánh tộc to lớn, đoạn thời gian này phá nhiều đệ tử tiến vào Tu la Lộ.

Thánh tộc dường như đã có dã tâm bừng bừng từ lâu, chỉ chờ lửa cháy là thiêu đốt tất cả.

Lâm Minh không có quan tâm tới chuyện này, hiện tại chưa phải thời điểm thí luyện cuối cùng mở ra, Lâm Minh lẳng lặng chờ đợi ở đại hoang.

Thân thể hắn chìm vào lòng đất, cảm thụ lực lượng của thế giới Tu La Lộ.

Sâu dưới mặt đất, Lâm Minh ẩn ẩn cảm nhận được thế giới Tu La Lộ và nội thế giới của hắn có vài phần tương tự, có lẽ chủ nhân Tu la Lộ lúc trước sáng tạo thế giới Tu La Lộ cũng dùng nội thế giới của hắn?

Trong nội tâm Lâm Minh hiện ra ý niệm này, hắn hiện tại khó có thể tưởng tượng cảnh giới bực này là thế nào, nhưng mà hắn tin tưởng tương lai bản thân mình sẽ đạt tới bước này.

Thế giới chi lực ẩn chứa trong Tu La Lộ hùng hồn bàng bạc, nhưng mà nó dưới ước thúc của Tu La Thiên Đạo nên Lâm Minh không cách nào hấp thu.

Lâm Minh thu liễm tâm tình, bắt đầu tìm hiểu cấu thành Tu La Lộ, có Tu La Thiên Đạo chỉ dẫn, lâm Minh làm tất cả không khó.

Tìm hiểu những quá trình này hơi chậm, Lâm Minh tỉ mỉ tập trung quan sát, vài chục năm đảo mắt là qua.

Mà thời điểm này là lúc thí luyện cuối cùng tới gần.

Lâm Minh rời khỏi đại hoang, hắn tiến về nội Tu La Lộ.

Tham gia thí luyện cuối cùng cần lệnh bài tư cách, Lâm Minh lần trước tiến vào thí luyện cuối cùng là nhờ lệnh bài tư cách của Mộ Linh Nguyệt.

Muốn đạt được một khối lệnh bài tư cách, cần hao phí không ít tinh lực, tuy độ khó không lớn, nhưng mà Lâm Minh không muốn lãng phí thời gian.

Thực lực của hắn đủ cường đại costheer tiến vào một tông môn, hiển nhiên có tư cách đoạt lệnh bài tư cách.

Đêm khuya, lâm Minh lơ lửng trên không trung, hắn tỏa cảm giác ra các nơi, bao trùm khu vực lớn trong nội Tu La Lộ, hắn nhanh chóng phát hiện có thế lực đóng ở gần Tu La Hải, đây là đội ngũ của Thánh tộc.

Bọn họ là Thánh tộc ở Tam Thập Tam Thiên.

Bọn họ trên người có lệnh bài tư cách, cho dù là bọn họ ẩn giấu lệnh bài cũng khó thoát cảm giác của Lâm Minh.

Lâm Minh cười lạnh, hắn như u linh trong bóng tối, yên lặng hàng lâm tới thế lực này.

Một đám võ giả Thánh tộc đang ngồi trong nội cung điều tức, mà ở bên ngoài thánh cung có người canh gác.

Người canh giác tuy phóng cảm giác ra ngoài, hoàn toàn bao phủ khu vực trăm dặm, nhưng khi Lâm Minh hàng lâm hắn vẫn không phát hiện ra.

Ba!

Tiếng vang nhỏ sinh ra, thân thể người canh gác mềm nhũn, ngã xuống.

Võ giả Thánh tộc còn lại bị kinh động, bọn chúng từ ngủ mơ xoay người đứng lên, đang muốn rút binh khí trong tu di giới ra, nhưng mà thời điểm này có tiếng nô vang vọng, phòng ngự của thánh cung đã bị người ta đập nát.

Ngay sau đó bọn họ cảm giác có cơn gió thổi qua người, một đầu dã thú màu đen giống như địa ngục ma khuyển xông tới bộ ngực của hắn.

Bồng!

Thân thể của hắn bay lên không trung, sau đó đâm vào vách tường, máu tươi chảy ra như suối.

- Đáng chết!

Đám người kia có Đại Giới Giới Vương gào thét, hắn thấy rõ tập kích bọn họ là một con hung thú, là một con hung thú có bộ dáng như hắc lang, trên trán có cái sừng dài.

Nhưng mà đáng sợ nhất vẫn chính là chủ nhân hung thú, bọn họ hơn mười người nhưng không ai nhìn rõ bóng đen nà, hắn giống như tử thần trong bóng tối, tùy ý thu hoạch tính mạng.

Hắn mỗi khi lập lòe, không có lưu chút chấn động không gian pháp tắc nào cả,lăng không dung nhập vào trong hư không, lĩnh ngộ pháp tắc bực này đã vượt qua lý giải của bọn họ.

Còn có trước kia, đối phương tùy ý xé rách phòng ngự đáng sợ của thánh cung, làm cho bọn họ cảm thấy tuyệt vọng.

- Tách ra trốn! Mau truyền tin tức về tông môn, thỉnh cầu tông môn cứu chúng ta...

Tên Đại Giới Giới Vương truyền âm, nhưng mà hắn chỉ truyền âm được một nửa thì im lặng, trên thực tế hắn là võ giả Thánh tộc chết cuối cùng.

Tiểu đội Thánh tộc này tổng cộng mười hai người, bị Lâm Minh giết toàn bộ.

Nhìn thấy thi thể trên đất, tromng lòng Lâm Minh im lặng, trước đó hắn sẽ không lạm sát kẻ vô tội, người hắn giết đều có lý do đáng chết.

Còn lần này, hắn một hơi giết mười hai võ giả Thánh tộc, vì không tiết lộn tin tức ra ngoài để thân phận lộ ra ánh sáng, hắn không có khả năng lưu người sống.

Giết chết những kẻ này Lâm Minh không có chút gánh nặng tâm lý gì đó, bởi vì lúc này là chiến tranh chủng tộc, vốn không có người nào vô tội cả.

Lâm Minh bắn hỏa cầu ra, đốt toàn bộ thi thể, gió lạnh thổi qua, tất cả đều tan biến.

Hắn tìm được lệnh bài cần tìm, những thứ vô dụng bị tiêu hủy, tòa thánh cung cũng bị Lâm Minh thu lại, sau đó hủy diệt.

...

Nơi diễn ra thí luyện cuối cùng nằm ở sâu trong nội Tu La Lộ, ở trên biển cả vô biên vô hạn, tên là Tu La Hải.

Tu La Hải rộng lớn khôn cùng, thâm bất khả trắc, thậm chí tinh cầu to lớn như Thiên Diễn tinh mà chìm vào Tu la Hải, chắc chắn cũng bị dìm ngập.

Biển sâu như thế, áp lực đáy biển khủng bố có thể nghĩ.

Theo lý thuyết đã không có sinh vật biển nào thừa nhận áp lực nặng như thế, nhưng mà duy trì Tu La Hải chính là lực lượng Tu La pháp tắc.

Chiều sâu đáng sợ, càng làm cho Tu La Hải thai nghén ra vô số động vật biển khủng bố, trong đó có động vật biển thực lực Thiên Tôn không ít, thậm chí trong truyền thuyết sâu trong Tu la Hải có hai đầu siêu cấp động vật biển Chân Thần, là vương của đám động vật biển.

Bởi vì có truyền thuyết này, rất ít có người dám xâm nhập vào Tu La Hải, trừ phi là thời gian thí luyện cuối cùng diễn ra.

Ngày hôm nay trên không trung Tu La Hải vô cùng náo nhiệt.

Rất nhiều thế lực lớn tụ tập tới Tu La Hải.

Trên mặt biển Tu La Hải có nhiều nhân tài tuấn kiệt trải rộng hải đài, lơ lửng trên mặt biển, võ giả từ khắp bốn phương tám hướng chạy tới, hội tụ ở đây, quan sát việc trọng đại ở Tu La Lộ.

Trên mặt biển thâm thúy có tiếng nước biển tách ra, một con cá voi xanh to như núi trồi lên mặt biển, thân thể của nó có vô số bọt nước bắn lên cao, bay thẳng lên trời như suối.

Trong lúc nhất thời mặt biển bị cá voi xanh làm nhấc lên thủy triều lớn, làm cho nhiều người trẻ tuổi đang đứng không thể đứng vững.

- Hắc, là Thiên Bắc Cung Bắc Minh Công... Đây là thần thú trấn cung của Thiên Bắc Cung, tuy huyết mạch có khuyết điểm nhỏ, nhưng cũng là thành lũy siêu cấp, còn cường đại hơn nửa bước Thiên Tôn nhiều, không nghĩ tới Bắc Minh Côn lần này còn tới đây trấn tràng.

Trên hải đài có người nói ra, Bắc Minh Công bảo con cá voi xanh há to miệng ra, trong miệng nó có hào quang màu xanh da trời bắn ra, đệ tử Thiên Bắc Cung từ trong hào quang màu xanh bay ra ngoài.

Bọn họ mặc quần áo và trang sức thống nhất, tư thế oai hùng bừng bừng, khí vũ hiên ngang, vừa nhìn đã biết đây là tinh nhuệ của tông môn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.