Chương trước
Chương sau
Lão Thần Hoàng không thể không hiểu được điểm này, Thác Bạt Khuê cũng không nói nhảm để giải thích.

Chỉ từ trên tài nguyên phân phối đến xem, kỳ thật thì Thần tộc cần bốn danh ngạch là đủ rồi, những người khác tiến vào cũng là lãng phí, đồng dạng, Thiên tộc cần nhất cũng chỉ là hai cái danh ngạch, vì thế bọn họ nguyện ý giao ra cái giá thật lớn, dù sao thân huynh đệ cũng phải tính toán rõ ràng.

- Ta muốn hai tấm Thần minh pháp chỉ trong ba tấm kia.

Lão Thần Hoàng chỉ vào ba tấm thượng vị Chân Thần pháp chỉ đặt song song ở trên bàn, mở miệng nói.

Lão không bỏ đá xuống giết, lúc trước Theien tộc muốn dùng ba tấm Thần minh pháp chỉ đổi ba cái danh ngạch, tương đương với một tấm pháp chỉ là một cái danh ngạch.

Hiện tại Thiên tộc muốn hai cái danh ngạch, lão Thần Hoàng liên yêu cầu hai tấm, hợp lý rồi.

- Cảm ơn...

Trong lòng Thác Bạt Khuê xấu hổ, thanh âm cũng không có khí lực, hắn không biết rõ Lâm Minh có thể chữa trị thượng vị Chân Thần pháp chỉ hay không, nếu như có thể chữa trị mà nói, uy lực kia sẽ vô cùng nghịch thiên!

Hắn suy nghĩ một chút, lại nói:

- Ta muốn mời Lâm tiểu hữu chữa trị Thần minh pháp chỉ cho tộc ta, không biết...

Bởi vì thực lực Lâm Minh triển lộ ra, thời điểm Thác Bạt Khuê nhắc tới Lâm Minh cũng phát ra cung kính.

- Cái này ngươi trực tiếp thương lượng với Lâm Minh, ta không có quyền làm chủ.

Lão Thần Hoàng cười híp mắt nói, nhìn về phía Lâm Minh.

Trong lúc nhất thời ánh mắt của võ giả Thiên tộc đều tập trung ở trên người Lâm Minh.

- Lâm tiểu hữu...

Thác Bạt Khuê muốn nói lại thôi, hắn là nhân vật số một số hai của cả Thiên tộc, hiện tại trơ mắt nhìn Lâm Minh, gần như là thỉnh cầu rồi.

Mà Lâm Minh lại phản ứng bình tĩnh, hắn thản nhiên ói:

- Chữa trị Thần minh pháp chỉ cho Thiên tộc thì có thể, bất quá... Nếu muốn ta xuất thủ, ta sẽ còn có những điều kiện khác, đến lúc đó lại nói.

- Đó là tự nhiên... Thiên tộc ta tự nhiên sẽ không để cho Lâm tiểu hữu xuất thủ vô ích.

Thác Bạt Khuê cười nói, song một màn này rơi vào trong mắt Vô Yên lại để cho nàng hết sức không thoải mái.

Thiên tộc bọn họ là Thái cổ chủng tộc, từng có lịch sử huy hoàng, cho dù hiện tại xuống dốc, huyết mạch của Thiên tộc như cũ không phải là Hồn tộc, Nhân tộc, Thánh tộc có thể so sánh được, trong xương cốt của Thiên tộc nhân có kiêu ngạo thuộc về bọn hắn.

Nhưng mà hiện tại một Thiên Tôn đỉnh phong như Thác Bạt Khuê lại khách khí như vậy đối với một Thánh Chủ như Lâm Minh, đối phương lại còn là một bộ dạng không lĩnh tình, để cho Vô Yên cảm giác rất không thoải mái.

- Tiểu tử này... Không biết là có được cơ duyên gì, hiểu được cách chữa trị Thần minh pháp chỉ, thật không ngờ được voi đòi tiên...

Trong lòng Vô Yên tức giận:

- Đáng tiếc tu vi của hắn quá yếu, nếu như cùng giai với ta mà nói, nhất định phải đánh một trận với hắn!

Trong lòng Vô Yên không phục lắm, bất quá trên mặt lại không có biểu lộ ra, chỉ là lạnh băng nhìn Lâm Minh.

Mà lúc này Lâm Minh đã đi về phía tĩnh thất, tính toán ngồi xuống điều tức.

...

Thời gian thoáng cái liền là mấy ngày, Lâm Minh theo thứ tự chữa trị ba tấm Thần minh pháp chỉ.

Mà một ngày kia liền muốn đúc lại Hạo Kiếp chi liên rồi!

Mặc sắc bí lực trong con mắt của lão Thần Hoàng lóe lên, cộng minh với cung điện chung quanh.

Ông ông ông, cột đá khổng lồ của bốn phía cung điện bắn ra năng lượng quang trụ khổng lồ, ở trong hư không đan thành một cái không gian năng lượng thuần túy, xa xa nhìn lại giống như là một cái thủy tinh cầu trong suốt, tạo thành không gian ngăn cách tuyệt đối.

Chữa trị Hạo Kiếp chi liên là đại sự kiện, không thể nhận lấy bất luận quấy nhiễu nào ở ngoại giới.

Kết giới của thủy tinh cầu bao phủ xuống, đem bốn vị Thần tộc, chí cường giả của Thiên tộc chuẩn bị chữa trị Hạo Kiếp chi liên bao phủ vào bên trong.

Nếu Thiên tộc đã muốn tiến vào, nhân tuyển chữa trị Hạo Kiếp chi liên cũng phải điều chỉnh lại một lần nữa, chí cường giả của Thiên tộc cũng phải thêm vào, như thế nắm chắc lớn hơn.

Lâm Minh đứng ở một bên, ánh mắt nhìn chằm chằm vào hết thảy trong năng lượng thủy tinh cầu.

Bốn chí cường giả đã bao quanh đứng ở phía trên Hạo Kiếp chi liên kia, trong tay cầm ba tấm Thần minh pháp chỉ đã trải qua Lâm Minh chữa trị.

Mỗi một tấm Thần minh pháp chỉ đều đang có từng luồng khí tức tam thập tam thiên đại đạo mờ mịt, lộ ra lực lượng tần bí vô cùng cùng khiến lòng người sợ hãi.

Oanh!

Một gã cường giả Thiên Tôn của Thần tộc đầu tiên làm ra động tác, từng lỗ chân lông trên cánh tay thấm ra một giọt máu.

Đây là Thần tộc huyết mạch tinh khiết, có khí tức năm tháng vô cùng xa xưa, chứng kiến huy hoàng của Thái cổ Thần tộc.

Những huyết dịch này nở rộ ra vô lượng quang, trong mơ hồ có chân long bào hao, chân hoàng minh động.

Lâm Minh cho dù là đứng ở ngoài mười trượng, như cũ cảm giác được một cỗ áp lực lồng lộng như núi cao từ trong huyết dịch kia phát tán ra, uy áp cấp cho hắn vô cùng trầm trọng.

- Đây là lực lượng huyết mạch tinh khiết của Thần tộc... Quả nhiên cường đại, vượt xa Thánh tộc có huyết mạch truyền thừa đồng dạng...

Ánh mắt của Lâm Minh nhìn chằm chằm vào huyết dịch kia, mắt cũng không nháy một cái, hồn lực trong cơ thể bắt đầu dũng động một vòng, đem uy áp chung quanh làm suy yếu rất nhiều, Thiên Tôn đỉnh phong buông thả lực lượng tự thân huyết bình, Giới Vương bình thường cũng khó có thể thừa nhận được.

Huyết dịch tinh thuần của cường giả Thần tộc chậm rãi lưu chuyển trên không trung, phảng phất là một viên ngôi sao thượng cổ đang huyền phù, tản mát ra lực lượng xa xưa mà bàng bạc, liên rục đánh vào trong một tấm Thần minh pháp chỉ.

Sau khi Thần minh pháp chỉ tiếp nạp tinh huyết của Thần tộc Thiên Tôn kia, tinh hồng sắc quang mang mãnh liệt, lực lượng Tu La thiên pháp tắc bí ẩn bên trong biến thành từng mai phù văn xuất hiện, giống như là vô số núi lớn đang nổ vang.

Trong lúc mơ hồ có thể thấy có một vóc người khôi ngô, khí huyết ngập trời, trong con mắt bắn ra thần vương quang mang kinh khủng, ngồi ngay ngắn ở trên phù văn.

Thần minh pháp chỉ phát ra từng thanh âm thần bí vô cùng xa xưa, phảng phất như sống lại.

Ngay saud dso những tên chí cường giả khác cũng làm theo như vậy, liên tục kính dâng ra huyết mạch lực tự thân dung hội vào trong ba tấm Thần minh pháp chỉ.

Thần minh pháp chỉ bắn ra quang mang sáng chói, cuối cùng giống như là ngôi sao bộc phát, đem hết thảy chỗ mờ mịt trong đại điện đều bao phủ vào quang mang chói mắt.

Đây là lực lượng của Chân Thần linh bảo, phải biết rằng rất nhiều Thiên Tôn linh bảo xuất thế đều sẽ dẫn đến thiên kiếp, huống chi là Chân Thần linh bảo.

Quang mang tạm thời tước đoạt thị giác của Lâm Minh, bất quá Lâm Minh căn bản không cần nhìn, hắn có thể trực tiếp cảm giác được năng lượng kinh khủng trong quang mang kia đang sinh diệt, đủ loại phù văn lóe lên.

Loại bạch quang này một mực lóe lên một ngày một đêm mới từ từ tắt đi.

Một khắc kia bạch quang biến mất, năng lượng cầu thể giải tán.

Bốn chí cường giả của Thiên tộc, Thần tộc đều là sắc mặt hơi tái nhợt, thân thể khí tức suy yếu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.