Chương trước
Chương sau
- Từ một tỷ ba tăng lên hai tỷ!

Đám người đấu giá nhìn qua gian phòng của Lâm Minh, đối với Thiên Tôn mà nói hai tỷ chỉ làm bọn họ đau lòng một chút, còn không đến mức không cầm ra được, nhưng mà người cạnh tranh long tộc khế ước đều là nhân vật cấp Giới Vương, hai tỷ này khiến bọn họ táng gia bại sản rồi.

Lâm Minh một hơi tăng giá bảy ức, cũng khó trách bọn họ giật mình như vậy.

- Là Lâm Minh báo giá!

- Thì ra là hắn...

Những ngày này Lâm Minh vẫn ở gian phòng bình thường sớm đã bị mọi người nhớ kỹ, Lâm Minh cũng không có mở trận pháp ngăn cách cái gì, tùy ý những người này nhìn.

- Lâm Minh báo giá tiền này đã đoạn tuyệt suy nghĩ của rất nhiều người rồi. Thiên Tôn Linh Bảo trước đó giá cao nhất cũng chỉ có hai tỷ mà thôi, khi đó còn là hai người tranh giành...

Ngày trước Thiên Tôn Linh Bảo bán được hai tỷ chính là Hạo Nguyệt quận vương mua Tử Kim Thương.

Trừ Tô Nhã ra không có ai biết Tử Kim Thương sở dĩ bán được cái giá trên trời như vậy là do Lâm Minh gài bẫy Hạo Nguyệt quận vương.

Nhưng mà trong suy nghĩ của Lâm Minh, long tộc khế ước so với Tử Kim Thương có giá cao hơn nhiều!

Bởi vì tài liệu của long tộc khế ước đã vượt qua một tỷ rồi.

Hơn nữa vừa rồi thấy chân diện mục của long tộc khế ước, lại nghe được Tống Văn giới thiệu, Lâm Minh lại có phát hiện mới.

Thì ra bên trong long tộc khế ước này có phong ấn chân long chi linh, có thể vào trong lúc mấu chốt triệu hoán ra chiến đấu.

"Chân long chi linh " trong miệng Tống Văn kỳ thật chính là long hồn không trọn vẹn.

Bên trong long tộc khế ước có phong ấn một đám long hồn không trọn vẹn! Cho nên nên linh khí này mới có thể khế ước.

Một Ngọc Long Giác cộng thêm một đám long hồn. Hai thứ này có tác dụng lớn với Lâm Minh, dù sao trong người của hắn có chân long chi huyết, tác dụng quá lớn, Lâm Minh cho dù thế nào cũng phải mua cho được long tộc khế ước!

Thời điểm này ánh mắt của Lâm Minh nhìn qua hướng gian phòng khách quý của Hạo Nguyệt quận vương.

Những ngày này Hạo Nguyệt quận vương đã ít xuất hiện rất nhiều, bởi vì hắn gặp mặt cao tầng Thần Hư Thần Quốc Cửu U châu, người này tới đây vì việc mua Tà Thần phù.

Xuyên qua trận pháp ngăn cách, ánh mắt và thần thái của Lâm Minh đều bị Hạo Nguyệt quận vương nhìn vào trong mắt.

Kỳ thật Hạo Nguyệt quận vương biết rõ cách trận pháp nên Lâm Minh không nhìn thấy hắn, nhưng mà không biết vì sao chạm mắt với Lâm Minh thì Hạo Nguyệt quận vương vẫn rùng mình, hắn có cảm giác như đang đối mặt với Lâm Minh.

Đây là do Lâm Minh luân phiên áp chế Hạo Nguyệt quận vương. Mang tới cảm giác áp bách.

- Tiểu tử này!

Hạo Nguyệt quận vương có chút xiết chăt tay. Trong mắt hắn Lâm Minh chỉ có tu vị Thần Quân cảnh mà thôi, thực lực quá yếu, cho dù chiến lực đạt tới Thánh Chủ đỉnh phong cũng kém xa hắn, nhưng mà đối mặt với Lâm Minh thực lực yếu hơn mình, hắn đã có cảm giác yếu thế, loại cảm giác này làm cho Hạo Nguyệt quận vương rất không thoải mái.

Đúng vào lúc này Lâm Minh khẩu hình miệng động động.

Hạo Nguyệt quận vương nao nao, lập tức thông qua khẩu hình đoán được Lâm Minh nói gì.

- Ta đúng là hứng thú với long tộc khế ước, nếu như ngươi vẫn muốn ta xuất huyết, cho dù kêu giá thì ta không bảo đám lúc nào ta sẽ dừng lại, đến lúc đó mong rằng ngươi có thể phụ trách về điểm tích lũy mà mình bỏ ra.

Lâm Minh nói ra lời này mang theo khí thế đã tính trước, Hạo Nguyệt quận vương nghe xong thì chột dạ.

Tài phú của hắn đã sớm xài sạch khi mua Tử Kim Thương rồi, còn lại đều là tài phú của Thần Quốc.

Khoản tài phú này do người cầm quyền Cửu U châu chỉ định Cửu U Vương mua đồ, không được vận dụng, một khi Lâm Minh buông tha thì hắn phải tốn cái giá không hợp thói thường mua long tộc khế ước, Hạo Nguyệt quận vương sẽ chết không thể chết lại.

Hắn không biết Lâm Minh vì sao hứng thú với long tộc khế ước bao nhiêu, vạn nhất chuyện của Tử Kim Thương lập lại lần nữa thì hắn khóc không ra nước mắt.

Tranh giành với Lâm Minh tổng cộng đã tiêu sạch hai tỷ thân gia, căn bản lực lượng chưa đủ. Thực tế đốihắn không cần long tộc khế ước quá mãnh liệt, Hạo Nguyệt quận vương càng không có lá gan khiến Lâm Minh xuất huyết vài tỷ, muốn hắn dùng mạng đi tranh với Lâm Minh thì hắn còn không có ngu như vậy.

- Hạo Nguyệt, như thế nào, Lâm Minh hình như đang nhắm vào ngươi a.

Bên cạnh Hạo Nguyệt quận vương, một lão giả áo xanh đột nhiên mở miệng.

Lão giả áo xanh này là đệ nhất phụ tá của Cửu U Vương, bản thân là nửa bước Thiên Tôn, địa vị của hắn tại Thần Hư Thần Quốc Cửu U châu còn cao hơn Hạo Nguyệt quận vương một cấp.

Hạo Nguyệt quận vương có xung đột với Lâm Minh, trừ đám người Tô Nhã ra thì không có ai biết, cho nên lão giả áo xanh tới Thần Văn Thành cũng không nghe được tiếng gió nào.

Hắn hỏi thăm, lập tức làm cho Hạo Nguyệt quận vương thần sắc xấu hổ, hắn hàm hồ nói ra:

- Chỉ là cạnh tranh một cây thương với hắn mà thôi.

Hạo Nguyệt quận vương giấu diếm tình hình xung đột thực tế với Lâm Minh, lão giả áo xanh gật gật đầu, nói ra:

- Ân... Ngươi tốt nhất không nên xung đột với Lâm Minh, cái này Thần Văn Sư trẻ tuổi này tương lai tiền đồ bất khả hạn lượng! Cửu U Vương cũng phi thường chú ý tới hắn, lần này ta đến Thần Văn Thành là do hắn khuyên ta tận lực giao hảo với Lâm Minh, chuyện này có ích lợi lớn với chúng ta! Ngươi biết, Thần Hư Thần Quốc bảy đại châu cạnh tranh phi thường khốc liệt.

Lão giả áo xanh dường như đón ra cái gì, nhìn qua Hạo Nguyệt quận vương, thâm ý sâu sắc nói ra.

Nghe lão giả áo xanh nói thế thì Hạo Nguyệt quận vương lập tức cảm giác như ăn con ruồi.

- Như thế nào? Ngươi dường như có oán hận với Lâm Minh rất sâu a?

Lão giả áo xanh tuệ nhãn như đuốc, liếc nhìn ra xung đột của Hạo Nguyệt quận vương cùng Lâm Minh dường như không đơn giản như vậy.

- Mặc kệ là nguyên nhân gì, ngươi tốt nhất tận lực đem những này oán hận chất chứa giải quyết hết...

Hạo Nguyệt quận vương khẽ cắn môi, áp chế hậm hực trong lòng, dùng ngữ khí thành khẩn nói:

- Vâng... Hạo Nguyệt hiểu rõ!

Bị Lâm Minh chơi một vố lần trước, còn bị lão giả áo xanh giáo huấn, tâm tình của Hạo Nguyệt quận vương có thể nghĩ.

...

- Hai tỷ, có ai ra giá cao hơn không?

Tống Văn ở trên đài đấu giá hô, tất cả mọi người ở đây đưa mắt nhìn nhau, một ít người do dự dường như định báo giá, nhưng mà không có dũng khí tranh giành với Lâm Minh.

Tài phú của Lâm Minh mọi người đều biết, căn bản không có khả năng vượt qua hắn.

Nhưng mà cảnh giới khác nhau quyết định tầm mắt khác nhau, cuối cùng có ít người hứng thú với long tộc khế ước nhưng không dám tranh với Lâm Minh. Có một ít người thì một đám long hồn kia có giá trị cả tỷ.

- Hai tỷ mốt!

Lão già mặc đạo bào rách nát ra giá!

Hắn là cường giả nửa bước Thiên Tôn, kỳ thật hắn đã có Thiên Tôn Linh Bảo nhưng vẫn có hứng thú lớn với long tộc khế ước!

Hắn là người cô đơn, sau lưng không có thành lập thế lực gì, căn bản không cần dùng thần văn phù của Lâm Minh, cũng không sợ đắc tội Lâm Minh.

Vốn mọi người phần lớn cho rằng Lâm Minh kêu giá tiền đã quá cao rồi. Sẽ đặt dấu chấm dứt cho tranh giành lần này.

- Ah? Người nọ...

Đối phương cũng giống như Lâm Minh, đều ngồi trong gian phong bình thường, hắn không có mở trận pháp cách ly. Làm cho Lâm Minh ẩn ẩn có thể cảm giác được long khí nhàn nhạt trên người của hắn.

- Thì ra là thế. Có long tộc huyết thống sao...

Lâm Minh nhíu mày. Người trong đấu giá hội quá nhiều, trong đó có người có long tộc huyết thống cũng không kỳ quái.

Điều này cũng quyết định long tộc khế ước có tác dụng lớn, cũng không nhỏ hơn hắn.

- Hai tỷ hai!

Lâm Minh đạm mạc mở miệng, âm thanh bình tĩnh.

- Hai tỷ ba!

Lão giả nhíu mày báo giá, đương nhiên hắn biết rõ Lâm Minh thân gia phong phú, nhưng mà không biết Lâm Minh quyết định mua long tộc khế ước này giá bao nhiêu.

Bởi vì huyết mạch nồng độ khác nhau quá lớn, long tộc huyết mạch trong người lão giả này không kém gì Thần Vực tứ đại gia tộc thượng cổ long tộc, nhưng mà thấp hơn Lâm Minh hấp thu Chí Tôn long cốt, lại liên tục tại Vạn Cổ Ma Khanh, cùng Uổng Tử Cốc nhận được khí tức của Hắc Long tẩy lễ, chênh lệch rất nhiều, cho nên hắn cũng không biết được Lâm Minh cũng có long tộc huyết mạch.

- Hai tỷ bốn!

Lâm Minh búng ngón tay, chậm rãi nói ra, biểu lộ tự nhiên giống như điểm tích lũy chỉ là những con số a.

Giá cả tăng lên mức này, lão giả khóe miệng có chút co rúm thoáng một phát, hắn thật sâu liếc mắt nhìn Lâm Minh chỗ phương hướng, trầm giọng nói:

- Người trẻ tuổi, long tộc khế ước này đối với ta mà nói có có tác dụng không lường được, ngươi tốt nhất không nên tranh giành với ta, ngươi đạt được nó thì nó cũng chỉ là một kiện Thiên Tôn Linh Bảo, phung phí của trời! Mà ta đạt được nó có tác dụng không tưởng nổi, ta biết rõ ngươi giàu có, nhưng mà ngươi không phải thực lực có hạn sao? Kết thù hận với ngươi mà nói không tốt đâu...

Lão giả này nói không nhanh không chậm, nhưng vẫn mang theo ý tứ hàm xúc.

Hắn giơ tay lên chậm rãi nói ra.

- Hai tỷ năm!

- Vậy sao?

Lâm Minh mỉm cười, nói:

- Ta vốn tưởng rằng chỉ có mình ta mua, không nghĩ tới vân có ngươi, rất trùng hợp, long tộc khế ước này trong tay của ta có tác dụng lớn, về phần nói nói trong tay của ngươi... Ngươi chỉ có chút long tộc huyết mạch bỏ đi, có cần thiết tỏ ra thần bí không?

Lâm Minh nói một câu khiến lão giả này chấn động, hắn lập tức cảm giác nhìn không thấu thanh niên này, hắn đã thu liễm khí tức long mạch, lại còn bị Lâm Minh nhìn thấu, điều này sao có thể.

Lâm Minh cười nhạt một tiếng, lại nói:

- Ngươi muốn tranh đoạt thì cứ cạnh tranh công bằng, uy hiếp ta? Ngươi cảm thấy hữu dụng sao? - Ba tỷ!

Lâm Minh tiếp tục báo ra cái giá kinh thế hãi tục, mà biểu lộ của hắn vẫn tự nhiên.

Loại vẻ mặt này nếu như đặt trên người kẻ khác có biểu hiện quá giả, dù sao ba tỷ dù là Thiên Tôn lấy ra cũng phải nghĩ kĩ.

Thế nhưng mà đổi với Lâm Minh mà nói biểu lộ này vẫn hợp tình lý.

Tất cả mọi người kiến thức năng lực hấp kim kh ủng bố của Lâm Minh! Nửa tháng, hai tấm phiếu nợ kiếm được mười tỷ, ai có thể so?

- Ngươi...

Lão giả khẽ cắn môi, ánh mắt oán giận nhìn qua Lâm Minh, vẫn yên lặng lại.

Cho dù hắn khát vọng long tộc khế ước thế nào, hiện tại hắn cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn Lâm Minh mua đi, ba tỷ đã vượt qua tài phú cực hạn của hắn rồi.

- Ba tỷ, còn có ai ra giá không?

Tống Văn hỏi mấy lần, không có ai tăng giá nữa, lúc này đếm ngược ba tiếng, cuối cùng nhất long tộc khế ước quy Lâm Minh!

Đến tận đây Thần Văn Thành đấu giá hội đối với Lâm Minh mà nói xem như kết thúc mỹ mãn. Hắn muốn đều tới tay rồi.

Long tộc khế ước có giá ba tỷ mặc dù quá lớn, nhưng mà Lâm Minh cũng có thể tiếp nhận, vốn hắn mua được long tộc khế ước với giá hai tỷ, biết được long tộc khế ước này có ẩn chứa một đám long hồn, lại thêm một tỷ cũng không tính là quá thiệt hại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.