Chương trước
Chương sau
Sau khi nghĩ thông những điều này, Lâm Minh bắt đầu cẩn thận quan sát Ma Phương.

Đường nét bảy màu chung quanh Ma Phương càng ngày càng nhiều, càng ngày càng sáng lạn. Chúng nó mỗi một giây đều xảy ra biến hóa vô cùng, dường như một cảnh trong mơ xinh đẹp, khiến người mê muội.

- Những đường nét này, chẳng lẽ là...

Lâm Minh đột nhiên chấn động trong lòng, hắn nhớ tới đường vân thần bí trên đá khắc Hỗn Độn, giữa hai cái rồi lại có chỗ tương tự!

Những đường vân này kỳ thật đại biểu cho quỹ tích vận động của năng lượng căn nguyên của một thế giới. Mà thứ này nếu đổi một loại cách nói, đó chính là pháp tắc.

Đột nhiên ý thức được điểm này, Lâm Minh hít sâu một hơi khí lạnh.

- Đường nét bảy màu này dĩ nhiên là pháp tắc Thần Mộng do Thần Mộng Thiên Tôn sáng lập!

Đá khắc Hỗn Độn vì sao quý báu? Chính là bởi vì nó khắc lại pháp tắc căn nguyên ở nơi vũ trụ hình thành. Tìm hiểu đá khắc Hỗn Độn chẳng khác nào tìm hiểu pháp tắc vũ trụ. Mà bình thường, pháp tắc vũ trụ sớm đã dung hợp vào trong tinh thể, không gian, thời gian, vạn vật, muốn tách chúng nó ra để tìm hiểu nói dễ hơn làm. Cần công pháp đỉnh cấp cùng với ngộ tính cực cao.

Nhưng là hiện tại, pháp tắc của không gian trong mơ này rồi lại bị Ma Phương phân giải. Lâm Minh vận dụng Thần Võ vô thượng cũng không thể vặn vẹo pháp tắc của không gian Thần Mộng, lại bị Ma Phương cử trọng nhược khinh như thế phân giải ra!

- Không hổ là linh hồn Thần khí, pháp tắc Thiên Tôn sáng lập cũng bị nó phá giải dễ dàng như thế!

Lâm Minh nhìn những đường nét mộng ảo xinh đẹp kia, trong lòng vô cùng kích động. Những đường nét này kỳ thật cấu tạo đơn giản, nhưng là khi chúng nó động, hoặc là xoay tròn hoặc là đan xen, hoặc là vờn quanh, tạo thành vô số đồ hình phức tạp, trong đó ẩn chứa đủ loại huyền ảo.

Loại kết hợp hoàn mỹ đơn giản với phức tạp này, khắp nơi lộ ra một loại đẹp mộng ảo hài hòa, khiến người say mê.

- Nếu ta tìm hiểu những thứ này, có thể nhòm được một tia bí mật của pháp tắc Thần Mộng hay không?

Trong lòng Lâm Minh đột nhiên ý thức đến điểm này, ngay sau đó trở nên kích động.

Pháp tắc Thần Mộng này là cái gì, đó nhưng là Thần Võ vô thượng!

Hơn nữa, còn không phải Thần Võ vô thượng bình thường!

Đây là tổng kết sở học cả đời của Thần Mộng Thiên Tôn, vô cùng có khả năng là... tồn tại cùng một đẳng cấp so với Hỗn Nguyên võ ý mà Hỗn Nguyên Thiên Tôn sáng lập!

Nếu không phải đích thân Thiên Tôn truyền thục, hoặc là nhìn thấy ngọc giản ghi lại pháp tắc Thần Mộng, căn bản không ai có năng lực căn cứ vào không gian Thần Mộng tìm hiểu được bất kỳ thứ gì. Mà hiện tại, Lâm Minh lại nhìn thấy được pháp tắc căn nguyên tạo thành Thần Mộng giới này. Đây không thể nghi ngờ là một hồi cơ duyên lớn.

Nghĩ đến đây, ánh mắt Lâm Minh sáng lên, nhìn những đường nét thần kỳ kia càng trở nên nóng bỏng.

Chỉ sợ, cho dù là truyền nhân của Thần Mộng Thiên Tôn đều không chiếm được loại kỳ ngộ này. Mà là phải gian khổ tìm hiểu, không ngừng lĩnh hội mới có thể đi học tập một bộ Thần Võ vô thượng này của Thần Mộng Thiên Tôn.

Đương nhiên, truyền nhân của Thần Mộng Thiên Tôn có ngọc giản đầy đủ của bộ Thần Võ vô thượng này, đây không phải là điều Lâm Minh có thể so sánh.

- Nếu như ta giành được top 10 Thần Vực hội võ lần này, có thể đạt được một lần cơ hội tìm hiểu Thần Võ vô thượng đầy đủ. Có khả năng... lựa chọn Thần Võ vô thượng của Thần Mộng Thiên Tôn hay không?

Lâm Minh nghĩ vậy, rồi lại lắc lắc đầu, chỉ sợ hy vọng không lớn. Dựa theo cách nói công khai của đệ nhất hội võ, nếu giành được top 10, sẽ tới Thần Cung của Hạo Vũ Thiên Tôn, nhận sự chỉ điểm của thủ tịch đệ tử của Hạo Vũ Thiên Tôn. Mà Thần Võ vô thượng học tập được cũng hơn phân nửa là truyền thừa trong Hạo Vũ Thần Cung.

Top 10 thưởng cho Thần Võ vô thượng đã là ban ân lớn lao rồi, muốn chọn ba lấy bốn, chỉ sợ không hiện thực. Hơn nữa Thần Mộng Cung thần bí như thế, khả năng mở rộng truyền thừa thật sự xa vời.

Lâm Minh có chút tiếc hận than một hơi. Nếu không học được, vậy phải nhân dịp hiện tại tìm hiểu nhiều một chút! Tuy rằng tìm hiểu được bộ Thần Võ vô thượng này đó là người si nói mộng, nhưng là tìm hiểu đến một ít pháp tắc Thần Mộng lại cũng không khó.

Pháp tắc Thần Mộng này đều là tinh hoa sở học cả đời của Thần Mộng Thiên Tôn!

Lâm Minh khoanh chân mà ngồi, năng lượng chìm vào tiểu thiên thế giới trong cơ thể, tiến vào Không linh võ ý, bắt đầu bế quan dốc sức tìm hiểu.

Sau khi hoàn mỹ mở ra Khai Môn, ngộ tính của Lâm Minh cực kỳ xuất chúng, so với thiên tài đỉnh cao của Thần Vực cũng không kém bao nhiêu!

Nếu không phải như thế, cho dù Ma Phương đã đem pháp tắc Thần Mộng phá giải phân tích, muốn tìm hiểu huyền diệu trong đó cũng là một chuyện tương đối khó khăn.

- Thật huyền diệu, quả thật như là một thế giới mới, lĩnh vực mới, độc lập ở ngoài pháp tắc thông dụng của Thần Vực. Ta khi ở Cửu Vẫn nhận pháp tắc thiên đạo gột rửa, rồi lại không có một chút đồ vật liên quan pháp tắc Thần Mộng!

Pháp tắc Thần Mộng, mặc dù có chữ “Mộng” nhưng là cùng với những thứ ảo giác, cảnh trong mơ này có khác biệt về bản chất. Thần Mộng Thiên Tôn gần như là dùng sở học cả đời của mình tìm hiểu ra một thế giới, xây dựng hệ thống pháp tắc của toàn bộ thế giới.

Theo Lâm Minh tìm hiểu, đường nét bảy màu chung quanh Ma Phương càng ngày càng nhiều, động cũng càng ngày càng nhanh.

Vũ trụ nơi Thần Vực, khi đường nét pháp tắc phản ứng trên đá khắc Hỗn Độn với màu xám thẫm làm cách điệu, phong cách nặng chịch, cổ xưa, có một số chỗ sẽ bị đứt gãy, vặn vẹo.

Mà đường nét của pháp tắc Thần Mộng, màu sắc sặc sỡ, như mộng như ảo, đường nét linh động hoạt bát, không ngừng biến hóa, khiến người nắm bắt không chừng.

Hiện tại ngẫm lại, đường nét trên đá khắc Hỗn Độn kỳ thật có thể nói là khắc họa của khí Hồng Mông.

Mà đường nét của pháp tắc Thần Mộng, thì vừa khéo là mơ mộng muôn màu muôn vẻ trong giấc ngủ say...

Lâm Minh rất nhanh đắm chìm trong sự hấp dẫn của pháp tắc. Tu luyện không năm tháng, thời gian không ngừng trôi qua, trong nháy mắt một tháng rưỡi qua đi.

Một tháng rưỡi chính là ngày Thần Vực đệ nhất hội võ sẽ bắt đầu. Mà về phần thời gian báo danh đệ nhất hội võ đã sớm hết hạn vào một tháng trước. Tuấn kiệt trẻ tuổi báo danh cơ bản đều đã tiến vào Thần Mộng giới!

Hết thảy chuẩn bị sẵn sàng!

Ngày này, 3000 giới Thần Vực, cư dân các thành thị lớn, đệ tử các tông môn lớn, các lộ võ đạo tông sư, cao thủ lánh đời... đều tập hợp đến bên ngoài các địa điểm so tài, chờ đợi đệ nhất hội võ bắt đầu.

Những người bọn họ có không ít người là sư phụ, thân thuộc, bằng hữu, sư huynh đệ... của người dự thi.

- Bắt đầu rồi, rốt cuộc sắp bắt đầu rồi!

ở nơi khảo hạch của Xích Quang giới, Hỏa Liệt Thạch đứng ở phía trước một cột thần quang mộng ảo thô to, tuấn kiệt trẻ tuổi của Phượng tộc thượng cổ bao gồm Nhan Nguyệt Nhi, Tiêu Bình ngay trong cột thần quang mộng ảo này.

- Lâm Minh hẳn là cũng tham giá đệ nhất hội võ lần này nhỉ, cũng không biết hắn ở giới nào.

Hỏa Liệt Thạch thì thào tự nói, đúng vào lúc này ánh sáng Thần Mộng thật lớn trước mắt hắn đột nhiên thu liễm lại, hóa thành một quang cầu thật lớn đường kính hơn vạn dặm bao phủ tất cả đệ tử dự thi vào trong.

Mà cùng lúc đó, ở 3000 giới Thần Vực, trên vùng trời mỗi một giới đều hiện lên một quyển trục màu vàng thật lớn.

Chỉ riêng độ rộng của quyển trục này đã có chừng 40, 50 vạn dặm!

Nó giống như một bức Càn Khôn Đồ cất chứa trời đất, từ từ mở ra, lộ ra bản thể.

Chỉ riêng nhìn quyển trục này, những người quan sát đều cảm thấy áp lực cực lớn, dường như đối mặt với thiên uy.

- Mau nhìn, trên quyển trục có chữ!

Có người hô, người người đều nhìn qua. Quả nhiên trên quyển trục rõ ràng có khắc những chữ màu vàng, trong đó có viết tên.

Phía sau những cái tên này đều kèm theo môn phái tương ứng cùng với tuổi của bọn họ. Xem ra là người dự thi Thần Vực đệ nhất hội võ.

Quyển trục không ngừng mở ra, càng ngày càng dài, tên cũng càng ngày càng nhiều. Trừ đệ tử tông môn cùng tên môn phái ra, còn có rất nhiều đệ tử quan môn do đại năng thu, phía sau tên đi kèm họ tên của sư phụ bọn họ. Tán tu không có sư phụ cũng không có môn phái tương ứng thì là để trống.

Tốc độ quyển trục mở ra càng lúc càng nhanh, cuối cùng không ngờ kéo ra đến độ dài mấy triệu dặm!

Rộng 50 vạn dặm, dài mấy triệu dặm, đại đa số địa phương trên đại lục giới lớn, chỉ cần ngẩng đầu là có thể nhìn thấy quyển trục này. Ít nhất cũng có thể nhìn thấy hào quang quyển trục phát ra.

Mà tới gần quyển trục trong vòng trăm dặm, có thể nhìn thấy vô số tên họ rậm rạp viết trên quyển trục. Những cái tên này thoạt nhìn thì nhỏ, nhưng nếu đến gần lại sẽ nhìn thấy chúng nó kỳ thật vuông đến 1m, chân chính là chữ to bằng cái đấu.

- Dường như không riêng gì Xích Quang giới chúng ta, tên họ ở giới khác cũng viết ở trong đó. Sùng Dương Thánh địa kia là của Thừa Thiên giới đó.

Một đệ tử Phượng tộc thượng cổ nói.

- Không sai. 3000 giới lớn, tỉ tỉ thiên tài, họ tên của tất cả mọi người đều được viết ở trên quyển trục. Quyển trục lượng tin tức khủng bố như vậy, khẳng định là bút tích của Thiên Tôn rồi!

Hỏa Liệt Thạch híp mắt lại, hắn đoán quyển trục đồng dạng xuất hiện vào lúc này cũng nhất định xuất hiện ở các giới khác Thần Vực, mỗi một giới đều có!

Trên một quyển trục ít nhất có viết 100 triệu tỉ chữ, nếu không phải thi triển thần thông để viết, viết 10 vạn năm đều chưa xong!

***

Lúc này, ở một tiểu thế giới không biết tên của Thần Vực, trên một tinh cầu nhỏ hoang vắng không hề có sức sống, một lão già ngửa đầu nhìn trời, ngẩn ngơ xuất thần, dường như một khúc gỗ mục.

Thật lâu sau, lão thì thào:

- pháp tắc Thần Mộng chiếu ra Bảng cáo thị... Thần Mộng, ngươi đem địa điểm đệ nhất hội võ tổ chức ở Thần Mộng giới, tập hợp tỉ tỉ thiên tài, ngay cả tán tu cũng không sót. Lại dùng pháp tắc Thần Mộng vẽ ra bảng cáo thị danh sách, thi triển thủ đoạn như thế là bởi vì dự cảm đến đại kiếp nạn sắp phủ xuống sao...

Lão chống gậy gỗ đào, thân thể lọm khọm, thoạt nhìn giống như lão già gần đất xa trời.

- Thời đại đã là của ngươi, ngươi làm cái gì, chắc là trong lòng có cân nhắc.

Lão già như đang đối thoại với Thần Mộng Thiên Tôn, hoặc như là thì thào tự nói. Nói đến đây, lão ho khan dữ dội, mái tóc như cỏ dại thưa thớt héo rũ, hốc mắt hõm sâu, màu da ảm đạm không ánh sáng, đầy nếp nhăn. Quần áo cũng dính đầy vết bẩn, thậm chí mơ hồ tỏa ra một mùi hôi thối nhàn nhạt.

Đây là dấu hiệu của Thiên nhân ngũ suy.

Người bình thường đều là từ tráng niên trở nên già cả, lửa sinh mệnh dần dần mỏng manh, cuối cùng sinh mệnh khô kiệt mà chết. Trong quá trình này đại khái chiếm 1/3 nhân sinh.

Mà đại năng đỉnh cấp Thần Vực, trong tuổi thọ ngàn vạn năm có 999 vạn năm thời gian đều là nét mặt tỏa sáng, thẳng đến khi bọn họ sắp chết sẽ trải qua thiên nhân ngũ suy. Cái gọi là ngũ suy chính là: quần áo dơ bẩn, đầu tóc héo rũ, nách đổ mồ hôi, thân thể hôi thối, chán nản cuộc sống vốn yên vui.

Trải qua thiên nhân ngũ suy cũng nghĩa là lửa sinh mệnh bắt đầu chậm rãi trôi đi, cũng là lúc thọ chung chính tẩm.

- Năm tháng a... Thật sự là đối thủ đáng sợ, không thể chiến thắng. Từ xưa đến nay, từng xuất hiện người có thể siêu thoát ở ngoài quy tắc của nó, lại cũng không có kết cục tốt... Nói đến cùng, vẫn là thua...

Lão già cảm khái, nói xong liền xoay người đi hướng một gian nhà gỗ đơn sơ...

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.