Chương trước
Chương sau
Chiêu thức mà Xích Chiến Vân vừa thi triển tên là Ngự Linh Thuật, đây là một loại võ kỹ dùng chiến linh để tu luyện.

Chiến linh cũng có võ kỹ tương xứng, chỉ là tại Thiên Diễn Đại Lục vị diện, bởi vì truyền thừa đứt đoạn từ 10 vạn năm trước, nên số người có chiến linh đã ít lại càng ít hơn, cho nên đa phần võ giả Thiên Diễn Đại Lục chỉ coi chiến linh là một loại thủ đoạn phụ trợ công kích, không có võ kỹ tương xứng để thi triển.

Mà tại Thần Vực, truyền thừa kéo dài vô số trăm triệu năm, chiến linh cũng có võ kỹ tương xứng, mà Ngự Linh Thuật chính là thứ chủ yếu nhất trong đó.

Cái gọi là Ngự Linh Thuật chính là dùng chiến linh để điều khiển binh khí, làm cho nó bay ra giết người. Đẳng cấp và cảnh giới của Ngự Linh Thuật cũng có khác biệt, tu luyện đến tiểu thành thì có thể dùng ý niệm giết người ngoài ngàn dặm, tu luyện đến mức tận cùng thì thậm chí còn có thể xuyên thấu vị diện, giết người cách xa cả một vị diện!

Ngự Linh Thuật mà Xích Chiến Vân tu luyện có phẩm giai cực cao, hắn bình thường đều dùng thủ đoạn lấy tốc độ cực hạn để mê hoặc đối thủ, sau đó thi triển Ngự Linh Thuật, một kiếm giết người, căn bản khó phòng bị được, nhưng hiện tại lại bị Lâm Minh dùng ý niệm trói chặt chiêu thức của Xích Chiến Vân!

- Hoàng Kim chiến linh, ngươi chỉ có tu vi Mệnh Vẫn tầng bảy mà đã có Hoàng Kim chiến linh ư?

Xích Chiến Vân cực kỳ kinh hãi, khi hắn xông Huyễn Thần Trận thì chiến linh mới chỉ là Bạch Ngân thành hình, nhưng cũng đã đủ kinh người rồi, tuy nhiên so với Lâm Minh thì còn kém cả một đại cảnh giới!

Lâm Minh hiển nhiên chưa từng tu luyện chiến linh võ kỹ như Ngự Linh Thuật, nhưng dù vậy, hắn cũng có thể áp chế Xích Chiến Vân, đây chính là do chênh lệch đẳng cấp chiến linh gây ra!

Nếu sau này Lâm Minh tu luyện một loại Ngự Linh Thuật cao cấp, dùng chiến linh ngự vật giết người, thậm chí khi ngự vật giết người thì còn có thể dung nhập thêm ý cảnh pháp tắc vào công kích, như vậy thì chiến lực của Lâm Minh sẽ tăng lên một cấp bậc!

- Ngươi mới chỉ Mệnh Vẫn kỳ đã có Hoàng Kim chiến linh, thật sự là khó tin, xem ra ta thật sự xem nhẹ ngươi rồi, một khi đã như vậy, ta sẽ thi triển ra toàn bộ lực lượng, ngươi là một phàm nhân, có thể bức ta đến bước này, cũng đủ để kiêu ngạo rồi!

Xích Chiến Vân cười lớn, tiếng cười càn rỡ này làm cho Lâm Minh khẽ nhíu mày:

- Ngươi đúng là biết khoác lác, không biết ai đưa cho ngươi tự tin như vậy, hay là do ngươi xuất thân từ Giới Vương gia tộc, thì có thể cho rằng mình cao hơn người khác một bậc, lúc nào cũng bày ra bộ dáng cao cao tại thượng như vậy?

- Ha ha ha! Ngươi nói đúng, huyết mạch của ta quả thật cao hơn người khác một bậc, gia tộc ta là gia tộc thần huyết! Thần Vực có vô số dân cư, chia ra nhiều loại, có phàm nhân, có Vương tộc, có chuẩn thần, thậm chí là Thần tộc! Phượng tộc thượng cổ các ngươi tuy rằng được xưng là Phượng tộc thượng cổ, kỳ thật cũng không phải là hậu duệ chân chính của Phượng Hoàng, hậu duệ chân chính của Phượng Hoàng mà có tận 100 tỉ người hay sao! Nếu vậy thì e rằng toàn bộ Thần Vực đã bị các ngươi chiếm lĩnh hơn phân nửa rồi! Các ngươi chỉ là được cấy ghép huyết mạch Phượng Hoàng mà thôi, nói cho cùng, thì vẫn là phàm nhân!

Cấy ghép huyết mạch đương nhiên khác xa hậu duệ chân chính của Phượng Hoàng, ngoài mật độ huyết mạch khác nhau ra, hậu duệ Phượng Hoàng thì gân da, xương cốt, kinh mạch, nội tạng, máu, thậm chí lông tóc, móng tay thì đều là của Thần thú chân chính, hoàn toàn xứng đáng được gọi là Thần thể, người như vậy mà có thể thành lập một chủng tộc, tiếp tục sinh sôi nảy nở, huyết mạch sẽ vĩnh viễn không giảm đi, vĩnh viễn có thân thể Thần thú.

Nhưng cấy ghép huyết mạch thì lại khác, huyết mạch được cấy ghép sẽ dần dần mỏng đi theo các đời, hai tộc nhân Cổ Phượng có huyết mạch hoàn mỹ kết hôn, con cái sinh ra chưa chắc đã có huyết mạch Cổ Phượng hoàn mỹ, về phần cháu chắt của bọn họ thì lại càng có huyết mạch lực mỏng hơn.

Bởi vậy Phượng tộc thượng cổ phải không ngừng cấy ghép máu Cổ Phượng vào thân thể tộc nhân, làm như vậy thì mới có thể đảm bảo được mật độ huyết mạch.

Nhưng Xích Chiến Vân thì lại khác, gia tộc của hắn chính là thần huyết gia tộc, tuy rằng còn kém xa huyết mạch Cổ Phượng, nhưng hắn lại được di truyền từ Thần thú.

Khi Xích Chiến Vân nói chuyện, xương cốt toàn thân hắn vang lên lách cách, thân thể dần cao lên, chiến giáp đỏ thẫm được cơ bắp của hắn làm phồng lên, giống như muốn bùng nổ.

Trên mặt, trên tay hắn đều được bao phủ bởi lớp vảy màu đỏ thẫm như máu tươi, cực kỳ lạnh lẽo!

- Huyết mạch của gia tộc Giới vương ta tại Xích Quang giới có tên là Chước huyết, máu như lửa! Sau khi biến thân thì sẽ hoàn toàn kích phát ra huyết mạch lực, sức chiến đấu có thể tăng lên mấy lần! Nhưng ngươi thì sao? Có thể biến thân thành Phượng Hoàng ư? Phượng tộc thượng cổ các ngươi phát triển đến nay, chỉ là một thế lực cấp Thánh địa mà thôi! Trong tộc chưa từng xuất hiện Giới Vương, mặc dù là tuyệt đỉnh nhân vật như Tiêu Đạo Cực, Hỏa Phần Thiên, thì cũng chỉ đến gần Giới Vương, trong lịch sử mênh mông của Thần Vực thì không đáng nhắc tới! Mà ta lại xuất thân từ gia tộc Giới vương, gia tộc bọn ta trong mấy trăm triệu năm này, từng xuất hiện ba Giới Vương! Huyết mạch của ngươi nhất định không bằng ta!

Xích Chiến Vân thét dài một tiếng, năng lượng toàn thân nhanh chóng vận chuyển, hắn không hề dựa vào tốc độ và kỹ xảo để công kích nữa, mà chỉ dựa vào lực lượng tuyệt đối, đây là lực lượng thuộc về huyết mạch của hắn!

Mọi người nhìn cảnh tượng trong Hỏa Linh Kính, sắc mặt Hỏa Liệt Thạch âm trầm như nước, phía sau hắn, Hỏa Ngự Long, Kim Kiếm Tôn Sử, Hương Hồ Vương đều như có một ngọn lửa trong lòng, về phần các đệ tử khác của ba đại phân cung thì vô cùng phẫn nộ, ai nấy đều nắm tay răng rắc.

Không có ai muốn bị người khác khinh bỉ, chửi bới cả, huống chi đây còn liên quan đến vinh quang của chủng tộc bọn họ!

Nhưng cố tình, hắn muốn phản bác nhưng lại không biết nên phản bác như thế nào, dường như Phượng tộc thượng cổ bọn họ đúng là không so được với gia tộc Giới vương của Xích Quang giới vậy, nhiều vạn năm qua vẫn đều là như thế!

Không phản bác được!

Bọn họ chỉ có thể hy vọng Lâm Minh có thể chiến thắng Xích Chiến Vân, dùng thực lực tuyệt đối làm cho đối phương câm miệng lại!

Lâm Minh khẽ lui chân trái về phía sau một bước, thân thể vững vàng đứng trên mặt đất, giống như một cây cổ tùng, Phượng Huyết Thương dài chín xích chín tấc được cầm ngang, 999 thanh tiểu thương quay chung quanh, khí thế toàn thân của hắn đang không ngừng bốc lên!

Hắn đột nhiên mỉm cười, nói:

- Xích Chiến Vân, tộc sử của Phượng tộc thượng cổ ta đúng là không quá huy hoàng, tuy nhiên, đó cũng không phải là do máu Cổ Phượng không mạnh, mà là chúng ta không có nhiều máu Cổ Phượng mà thôi, một giọt tinh huyết Phượng Hoàng quý giá tới mức nào, ngay cả Phó Tộc trưởng cũng đều không tới lượt, chỉ có các đời Tộc trưởng thì mới có thể nhận được! Tộc nhân của Phượng tộc thượng cổ ta, nếu thật sự có thể được cấy ghép 10 giọt tinh huyết Phượng Hoàng, vậy thì huyết mạch sẽ đạt tới trình độ nào đây? Cái gọi là Chước huyết của ngươi có thể sánh được hay sao?

- Đây vẫn chỉ là 10 giọt, nếu thêm nữa thì sao? Xem huyết mạch của ngươi thì đã đến cực hạn rồi! Ngươi đã là hậu duệ của Chước huyết gia tộc, cho dù ngươi có cấy ghép 1 vạn cân Chước huyết, thì cũng chỉ là uổng phí mà thôi!

- Nếu ngươi thật sự khinh thường huyết mạch Cổ Phượng, thì tại sao vào 4 vạn năm trước lại cố tình chạy đến Phượng tộc thượng cổ ta, cưới lấy tiểu công chúa có huyết mạch Cổ Phượng hoàn mỹ của Phượng tộc thượng cổ chúng ta?

- Phượng tộc thượng cổ ta truyền thừa máu Thần thú, làm sao các loại huyết mạch pha tạp khác có thể sánh bằng được? Hiện tại huyết mạch của ta không bằng ngươi, thì chỉ là do mật độ không bằng ngươi mà thôi, chứ không phải là phẩm chất không bằng! Nếu nói về phẩm chất, huyết mạch Cổ Phượng còn cao gấp ngàn lần Chước huyết của ngươi, huyết mạch của ta tuy rằng mỏng, nhưng lại có tiềm lực vô hạn! Trong tương lai, ta có thể có mấy chục giọt, 100 giọt tinh huyết Phượng Hoàng! Thậm chí vào tương lai xa hơn, ta có thể hoàn toàn lột xác thành Phượng Hoàng Thần thể! Ngươi lấy gì ra để so với ta?

Lâm Minh càng nói càng hùng hồn hơn, càng về sau thì thanh âm càng lớn, nhất là tới câu cuối cùng “Ngươi lấy cái gì ra để so với ta?” kia, quả thực giống như một tiếng chuông thần, vang khắp bầu trời đều là thanh âm của Lâm Minh, quanh quẩn không dứt!

Lời này đi sâu vào trong lòng của tộc nhân Phượng tộc thượng cổ, nói tới mức bọn họ nhiệt huyết sôi trào, ngay cả Hỏa Liệt Thạch đều động dung.

- Lâm sư đệ nói rất hay!

- Rất sảng khoái!

Các đệ tử của ba đại phân cung đều không kìm nổi hô lên, không sai, nếu Xích Chiến Vân thấy chướng mắt huyết mạch Cổ Phượng, tại sao lại đi cưới tiểu công chúa của Phượng tộc thượng cổ?

Đây hiển nhiên là do huyết mạch gọi là “Chước huyết” của gia tộc hắn không bằng huyết mạch Cổ Phượng, chỉ là mật độ đạt tới cực hạn, mới có vẻ lợi hại hơn, vẫn cần có huyết mạch Cổ Phượng để tăng lên phẩm chất.

Đệ tử của ba đại phân cung hầu hết đều có thiên phú không tốt lắm, không phải do huyết mạch Cổ Phượng không tốt, mà là do mật độ huyết mạch của họ quá thấp!

Nếu bọn họ có thể giống như Lâm Minh, thể hiện ra thiên phú kinh người, không ngừng tranh thủ cơ duyên, thì tương lai còn có tiềm lực vô hạn!

Võ giả không sợ nhỏ yếu lúc hiện tại, chỉ sợ không nhìn thấy mục tiêu, không nhìn thấy phương hướng, chỉ cần có một tương lai sáng lạn đang chờ phía trước, cho dù để đạt tới nó sẽ vô cùng cực khổ, vô cùng gian nan, thì bọn họ cũng sẽ anh dũng lao về phía trước, nỗ lực phấn đấu!

- Tốt! Tốt lắm!

Xích Chiến Vân nhìn Lâm Minh, con mắt sáng lên:

- Ta thật sự nhìn lầm rồi, không riêng thiên phú xuất chúng, mà ngươi còn có trái tim của tuyệt thế cường giả, đây cũng là lý do tại sao võ đạo chi tâm của ngươi rất kiên cường, vào lúc Mệnh Vẫn tầng bảy mà đã có Hoàng Kim chiến linh. Nhiều lời vô ích, chúng ta chiến đi! Dùng kết quả chiến đấu để nghiệm chứng những lời vừa rồi!

Xích Chiến Vân vừa nói, khí thế của hắn đột nhiên thu liễm lại, sau đó sát khí lập tức tràn ngập ra bốn phía!

Từ khí tức áp bách phát ra bên ngoài, lột xác thành sát khí.

Lúc này, các đệ tử Phượng tộc thượng cổ đều ngừng thở, trong lòng cực kỳ khẩn trương, các đệ tử bình thường của ba đại phân cung thì không cần phải nói, nhưng ngay cả các đại nhân vật như Hương Hồ Vương, Kim Kiếm Tôn Sử thì cũng đều lo lắng toát mồ hôi cho Lâm Minh.

Chiến đấu đạt đến trình độ này, đã không phải là vấn đề Lâm Minh có thể hoàn thành Thiên Nhân Trảm hay không nữa, mà là một trận chiến liên quan đến vinh quang của Phượng tộc thượng cổ!

Ngay cả Nhan Nguyệt Nhi không nhìn Lâm Minh vừa mắt, thì lúc này cũng nhìn chằm chằm vào bóng dáng của Lâm Minh trong Hỏa Linh Kính, kinh ngạc xuất thần, trước đó nàng vẫn luôn không có ấn tượng tốt đối với Lâm Minh, dù sao nàng lớn như vậy, lần khuất nhục duy nhất chính là do Minh gây ra, có thể dùng “khắc cốt minh tâm” để hình dung.

Nhưng vừa rồi, khi Lâm Minh nói ra những lời kia, khí thế hào hùng vạn trượng kia lại làm cho nàng đột nhiên cảm thấy trong lòng xúc động.

Nàng cũng hy vọng, phải nói là khát vọng Lâm Minh có thể chiến thắng!

Nhưng nàng cũng hiểu rất rõ đối thủ của Lâm Minh đáng sợ tới mức nào!

Oanh...

Trên người Xích Chiến Vân cháy lên ngọn lửa hừng hực, sau khi thi triển ra Chước huyết chiến thể, lực công kích, lực lượng của hắn tăng lên một cấp bậc, đất đá dưới chân hắn trong nháy mắt đã bị bốc hơi, không gian đều có chút vặn vẹo.

Mà bên cạnh Xích Chiến Vân, hỏa hệ nguyên khí đã hình thành vô số linh vật, có chim thú, có côn trùng, có hoa lá, cây cỏ...

Đây rõ ràng chính là ý cảnh tầng thứ tư của pháp tắc Hỏa, Hóa Hình!

Lĩnh ngộ ý cảnh tới trình độ như vậy làm cho tất cả tân tú đệ tử của Phượng tộc thượng cổ đều không theo kịp!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.