Chương trước
Chương sau
“Bùng!”

Lâm Minh từ trên trời giáng xuống, kiếm quang như ngọn lửa nuốt sống địch nhân, thương mang như rắn độc vươn ra, trực tiếp xé nát đan điền một võ giả áo lam, trong nháy mắt miểu sát!

Mà cùng lúc đó, vài người bên cạnh võ giả vừa chết kia đều cầm binh khí trong tay ào ào đánh tới, muốn thừa dịp Lâm Minh đang công kích lưu lại hắn ở trong này. Đáng tiếc, Đạo Đồ bị phá, công kích chung quy không thể phong bế tất cả góc độ; Lâm Minh thi triển tốc độ cực hạn, giống như én lượn xuyên qua bão táp, lách qua những công kích này, rồi giống như thuấn di xuất hiện ở bên cạnh một võ giả áo bào tím khác. Không đợi võ giả đó kịp phản ứng, Phượng Huyết Thương quét ngang, bắn vọt ra 999 cây thương nhỏ, trực tiếp biến hắn thành một cái sàng!

Lại miểu sát thêm hai người!

Người chết càng nhiều, Lâm Minh lại giết càng mau, càng thoải mái. Đến sau lại cứ tùy tiện giết, 27 người này, rốt cục bị Lâm Minh giết sạch!

Đã kết thúc rồi! Lâm Minh thở ra một hơi dài. Mà đúng lúc này, trước mặt hắn chớp động một trận hào quang, tiếp theo đối thủ xuất hiện!

Lại là 27 người, Tiên Thiên Đạo Đồ dưới chân bọn họ lại thay đổi một loại khác, hơn nữa trong đó còn có 12 người đạt tới Cửu Vẫn!

Đối thủ của Huyễn Thần Trận, một lần nữa cường đại hơn trước!

Võ giả ở chung quanh nhìn thấy đều hít một hơi khí lạnh: Quá biến thái mà! Ngay cả thời gian thở dốc cũng không có!

- Khảo nghiệm này quả thực là không thể nói theo đạo lý! Đây cũng chính là Lâm Minh, người bình thường ai có thể chịu nổi?

- Đúng vậy! Đây mà là khảo hạch chuẩn bị cho con người sao? Ta đi lên một người đều đánh không lại, đừng nói là đối phương tạo thành trận đồ!

- Chỉ có thể nói là “thiên ngoại hữu thiên”! Bốn vạn năm trước, không phải cũng có một tiền bối được xưng là Chiến Vương, thông qua khảo hạch sao?

Một võ giả Thần Biến kỳ đột nhiên nói ra như thế! Cũng không phải mỗi người đều biết danh hiệu Chiến Vương! Trên thực tế, đa số đệ tử ở đây đều chỉ biết là 4 vạn năm trước có người hoàn thành Thiên Nhân Trảm, nhưng người này đến tột cùng tên gọi là gì, về sau đi nơi nào, cũng là một câu đố bí ẩn.

- Thì ra vị tiền bối kia gọi là Chiến Vương? Hiện tại người ấy ở đâu nhỉ? Bốn vạn năm trước đã lợi hại như vậy, khẳng định hiện giờ là một nhân vật tuyệt đỉnh! Tuy nhiên, dường như tộc trưởng đương nhiệm không phải là người ấy! Ta chưa từng nghe nói có tộc trưởng nào tên hiệu là Chiến Vương! Nếu Chiến Vương thật lợi hại như vậy, vì sao không thể trở thành tộc trưởng?

Một tên đệ tử đột nhiên hỏi. Vấn đề này cũng khơi dậy nghi vấn trong lòng mọi người: “Đúng vậy, Chiến Vương vì sao không phải là tộc trưởng?”

Hơn nữa dường như mấy vạn năm qua, cũng không nghe nói qua về sự tích Chiến Vương, càng không có nhìn thấy đá khắc vật tổ của Chiến Vương lưu lại, chẳng lẽ người này đã ngã xuống? Thiên tài lợi hại như vậy, mà ngã xuống thật đáng tiếc!

Các đệ tử ba đại phân cung nhao nhao bàn tán. Hương Hồ Vương cùng Kim Kiếm Tôn Sứ nghe nói, lập tức sắc mặt có hơi mất tự nhiên. Kỳ thật về Chiến Vương, quả thật trên lịch sử Phượng tộc thượng cổ rất ít đề cập tới, dường như cố ý quên lãng người này.

Hai người bọn họ thật cẩn thận liếc mắt nhìn Hỏa Liệt Thạch một cái, sợ Hỏa Liệt Thạch nghe được những lời bàn tán này sẽ không thoải mái. Bởi vì quan hệ giữa Chiến Vương và không ít cao tầng của Phượng tộc thượng cổ thật sự là không tốt lắm, bao gồm Hỏa Liệt Thạch cũng như thế. Điều này làm cho hai người càng kiêng kị đề cập tới Chiến Vương...

Nhưng bọn họ không nghĩ tới dường như Hỏa Liệt Thạch lại không có kiêng dè việc này, mà chỉ hừ lạnh một tiếng, rồi nói hàm chứa ý trào phúng:

- Xích Chiến Vân không tính là người của Phượng tộc thượng cổ chúng ta, đương nhiên không thể kế nhiệm tộc trưởng. Hắn là con trai thứ 196 của đương nhiệm Giới vương của Xích Quang giới! Người này trời sinh có mức độ hòa hợp rất cao với pháp tắc hỏa hệ. Bốn vạn năm trước, Phượng tộc thượng cổ ta vì để lấy lòng Giới vương của Xích Quang giới, đã gả con gái xuất sắc nhất của tiền nhiệm tộc trưởng là tiểu Công chúa có được huyết mạch Cổ Phượng hoàn mỹ, gả cho Xích Chiến Vân. Đến sau Xích Chiến Vân ở lại Phượng tộc thượng cổ một đoạn thời gian, cũng từng tham gia Cổ Phượng thí luyện ở tổng bộ. Lúc ấy thời điểm Xích Chiến Vân tham gia Cổ Phượng thí luyện, thiên tài của Phượng tộc thượng cổ ta, toàn bộ bị hắn quét ngang, căn bản không thể so sánh với hắn. Dùng một từ ngữ để hình dung, chính là: “hạc trong bầy gà!”

- Các ngươi có thể tưởng tượng ra không? Toàn bộ Phượng tộc thượng cổ, hàng ngàn ức dân cư, nhưng không có một thiên tài nào có thể đứng thẳng thắt lưng ở trước mặt Xích Chiến Vân, bởi vì, không đủ mạnh!!!

Hỏa Liệt Thạch nói tới đây, vẻ mặt có chút cảm khái. Xích Chiến Vân trong miệng lão nói, chính là tên thật của Chiến Vương. Lúc ấy Hỏa Liệt Thạch cũng là một trong thiên tài của Phượng tộc thượng cổ, nhưng Thiên Nhân Trảm của Huyễn Thần Trận khiến lão lực bất tòng tâm, lão vốn không tưởng tượng ra, là Xích Chiến Vân làm thế nào thông qua!

Hít sâu một hơi, lão cười thảm nói tiếp:

- Buồn cười nhất là, các cao tầng của Phượng tộc thượng cổ ở hiện trường Cổ Phượng thí luyện lúc ấy, lại còn không ngừng ca ngợi nịnh bợ Xích Chiến Vân, đầu tiên là tặng nguyên âm và huyết mạch lực của tiểu Công chúa cho hắn, sau đó nhìn Xích Chiến Vân chà đạp thiên tài trong tộc chúng ta mà còn trầm trồ khen ngợi. Cuối cùng, còn tặng cho Xích Chiến Vân vô số tài nguyên... Các ngươi nói xem, bọn họ có đê tiện hay không?

Bất cứ người nào đều không nghĩ tới, đột nhiên Hỏa Liệt Thạch nói ra một hồi như vậy. Bốn vạn năm trước, người làm đến cao tầng của Phượng tộc thượng cổ, thì bối phận đó đều cao đến mức hù chết người, ai dám nói như Hỏa Liệt Thạch?

- Hắc hắc! Quả thật là đê tiện! Chính bọn họ đều cảm thấy mình đê tiện, nhưng không có biện pháp: hắn là đứa con của Giới vương Xích Quang giới nha! Các ngươi biết Giới vương Xích Quang giới là gì không? Tổng bộ Phượng tộc thượng cổ ở ngay tại Xích Quang giới, nếu đã ở Xích Quang giới thì phải nghiêng mình cúi đầu, là chuyện bình thường! Rất nhiều cao tầng của Phượng tộc thượng cổ hiện nay, năm đó đều là người theo đuổi tiểu Công chúa! Các ngươi không tưởng tượng được dung mạo xinh đẹp và thiên phú của tiểu Công chúa đâu! Thật sự là dùng thiên chi kiêu nữ vạn năm để hình dung cũng không đủ! Vậy mà... bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn Xích Chiến Vân cưới đi tiểu Công chúa! Tỉ mỉ chuẩn bị phòng động phòng ngay trong Phượng tộc thượng cổ để cho hắn lấy đi nguyên âm và trinh trắng của tiểu Công chúa, thu lấy lực lượng huyết mạch... Hắc hắc...

Hỏa Liệt Thạch mặc dù đang cười, nhưng tiếng cười lại có phần lạnh lẽo, khiến võ giả ở chung quanh nghe vào tai có chút không rét mà run. Bọn họ không kiềm được suy nghĩ: lúc trước không phải Hỏa Liệt Thạch cũng là một người theo đuổi tiểu Công chúa chứ? Đương nhiên, chuyện này bọn họ cũng chỉ dám nghĩ trong lòng, hỏi tới chính là muốn chết!

Hỏa Liệt Thạch trầm mặc một hồi lâu, lại nói tiếp:

- Xích Chiến Vân tài sắc kiêm lấy, thể diện cũng kiếm đủ, liền vỗ mông chạy lấy người, lưu lại những người năm đó bị Xích Chiến Vân chà đạp, dần dần trở thành giới cao tầng đương nhiệm của Phượng tộc thượng cổ... Có phải quá bi thảm hay không? Có phải cảm thấy không thể tin hay không? Có phải cảm thấy hình tượng những nhân vật tuyệt đỉnh của Phượng tộc thượng cổ kia, ầm ầm sụp đổ ở trước mặt các ngươi hay không?

Hỏa Liệt Thạch nói ra không kiêng nể gì, quả thật lão cũng không có gì phải kiêng dè, với bối phận của lão, trừ vài cái Thái thượng trưởng lão từng là tộc trưởng, không ai dám làm gì lão.

Nhưng đệ tử của ba đại phân cung thì nghe đến trố mắt nhìn trân trối, thậm chí không còn chú ý tới Lâm Minh ở trong Huyễn Thần Trận, đã bắt đầu đại chiến với địch nhân đợt thứ hai.

Một đoạn lịch sử không muốn người biết theo như lời Hỏa Liệt Thạch này, quả thật khiến các đệ tử tầng dưới chót khiếp sợ. Ở trong mắt bọn họ, các nhân vật tuyệt đỉnh của Phượng tộc thượng cổ đều là đại năng có thể di sơn đảo hải, không nghĩ tới cũng có thời điểm làm con rùa co đầu rụt cổ nghẹn uất như vậy. Mà với hình tượng của Phượng tộc thượng cổ, ở trong đầu bọn họ cũng là cơ sở thâm hậu mà vĩ đại, có năng lực thông thiên... Nhưng hiện tại xem ra, ở trước mặt lực lượng tầng thứ cao hơn, Phượng tộc thượng cổ cũng phải mang theo cái đuôi làm người.

- Trách không được về Chiến Vương này, chúng ta biết không nhiều lắm. Thì ra giới cao tầng hiện ở Phượng tộc thượng cổ đều là người năm xưa bị Chiến Vương chà đạp, người bọn họ nhìn trúng trong lòng, cũng bị Chiến Vương đoạt đi, sao có thể không hận? Nếu là ta, ta cũng không muốn đề cập tới!

- Đúng vậy! Tài nguyên của Phượng tộc thượng cổ phỏng chừng Xích Chiến Vân kia cũng lấy đi không ít, các thứ này đều khiến người ta đố kỵ, đỏ mắt!

Vài đệ tử dùng chân nguyên truyền âm nói ra đạo lý.

- Không biết Xích Chiến Vân người này hiện tại ở đâu nhỉ?

Rất nhiều đệ tử không khỏi có nghi vấn như vậy trong lòng, mà Hỏa Liệt Thạch dường như nhìn thấu ý nghĩ của họ, nói:

- Xích Chiến Vân đã là Xích Long sứ của Xích Quang giới, nếu hiện tại hắn đến Phượng tộc thượng cổ, tộc trưởng Phượng tộc đều phải đích thân đi nghênh đón bái kiến. Một Long sứ, tương lai có thể quản lý các tiểu giới phụ thuộc Xích Quang giới, là nhân vật tuyệt đỉnh chân chính!

Xích Long sứ, Xích Chiến Vân, con của Giới vương, được xưng là Chiến Vương!

Mà lại cưới thiên chi kiêu nữ vạn năm của Phượng tộc thượng cổ.

Những tư liệu này đều khiến các võ giả ở đây ghen tị, nhất là khoản cưới đi tiểu Công chúa này, đó chính là huyết mạch Cổ Phượng hoàn mỹ, người lại xinh đẹp, lấy đi nguyên âm của nàng là một sự kiện hạnh phúc cỡ nào?

Đáng tiếc vận mệnh của con người là bất đồng, dù có ghen tị cũng vô dụng.

Mà lúc này, Lâm Minh đánh giết ở trong Huyễn Thần Trận, không ngờ đã đến một đợt cuối cùng, giết chết chúng là Lâm Minh sẽ đối mặt với Thiên Nhân Trảm!

- Phá trận rồi!

Dù một đợt địch nhân này có tới 18 cao thủ Mệnh Vẫn tầng chín, nhưng vẫn bị Lâm Minh công phá đại trận, sau khi Lâm Minh đánh bị thương người thứ nhất, nhân cơ hội quấy rối trận hình, lại với thế sét đánh không kịp bưng tai giết chết thêm hai người, kế tiếp, đại cục đã định!

Lâm Minh tận lực tiết kiệm chân nguyên, lần lượt giết chết địch nhân đợt cuối cùng này.

- Đã xong rồi!

- Sắp tới Thiên Nhân Trảm rồi! Lần này sẽ xuất hiện 30 đối thủ sao?

Trong lòng mọi người tràn ngập chờ mong, đều muốn nhìn xem rốt cuộc Lâm Minh có thể hoàn thành hay không? Làm thế nào hoàn thành Thiên Nhân Trảm? Thế nhưng để bọn họ ngoài ý muốn chính là, địch nhân của Thiên Nhân Trảm này lại chậm chạp không đi ra, cũng tạo cho Lâm Minh có một đoạn thời gian dài nghỉ ngơi: gần như được một khắc.

Lâm Minh vốn tiêu hao cũng không lớn, lại có Hưu Môn và huyết mạch Cổ Phượng duy trì, thời gian một khắc này hắn khôi phục gần như hoàn chỉnh. Đúng lúc này, không gian trước mặt Lâm Minh vặn vẹo một trận, vô số hào quang hội tụ lại, ngưng tụ thành một nam nhân cầm cự kiếm trong tay.

Nam nhân này mặc chiến giáp màu đỏ, sau lưng là áo choàng màu tím, hắn thân cao 9 xích, bả vai rộng lớn, khí thế mười phần!

- Hả? Chỉ có một đối thủ ư?

Lâm Minh, bao gồm rất đông người xem ở đây đều sửng sốt ngẩn ra, vốn tưởng rằng phải đối mặt với 30 đối thủ, không nghĩ tới đối thủ chỉ có một người!

Mà ở phía trước đệ tử của ba đại phân cung, Hỏa Liệt Thạch lại đột nhiên chấn động, trong ánh mắt phát ra tia sáng khiếp người:

- Xích Chiến Vân! Không ngờ người này là Xích Chiến Vân!

Đối thủ của Lâm Minh đúng là Chiến Vương hoàn thành Thiên Nhân Trảm ở 4 vạn năm trước!

- - - - - oOo- - - - -

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.