Chương trước
Chương sau
Thấy Lâm Minh nhìn về phía Phượng Huyết Thương, Hoàng Nhạc Hồng khẽ cười, hắn nhàn nhã phe phẩy cây quạt, có chút nghiền ngẫm nói:

- Không cần nhìn nữa, Thánh khí cực phẩm này không phải bị lấy đi dễ dàng như vậy, khó có thể thực hiện được.

- Hắc hắc, tiểu tử, ngươi có nhìn nữa thì cũng vô dụng thôi, vài món Thánh khí này, sớm hay muộn cũng có một kiện là đồ của thiếu gia chúng ta, tuy nhiên nói cho cùng, tiểu tử nhà ngươi có thể có thiên phú bằng mấy phần mười của thiếu gia chúng ta cũng đủ để kiêu ngạo rồi.

Một tên tùy tùng đắc ý nói, nhưng Lâm Minh căn bản không để ý tới hắn, vẫn nhìn về phía bầu trời.

Cảm giác mình bị coi rẻ, tên tùy tùng này giận dữ nói:

- Con bà nó, lão tử đang nói chuyện với ngươi đây, ngươi bị điếc à!

Càng là nô bộc, đôi khi lòng tự trọng lại càng mạnh, bọn họ có thể là một con chó vẫy đuôi trước mặt chủ nhân của mình, nhưng trước mặt bình dân không bằng hắn, thì hắn lại không nhẫn chịu nổi một chút nhục nhã nào, bởi vì bình thường bọn họ luôn phải cúi đầu khom lưng chịu nhục, bọn họ chấp nhận việc bị nhục để đổi lấy địa vị và thực lực, nếu không thể diễu võ dương oai trước mặt bình dân thì đương nhiên sẽ phẫn nộ rồi!

- Ngươi, con bà nó, muốn chết!

Tên nô bộc lập tức có xúc động muối động thủ, theo hắn thấy, Lâm Minh mới có tu vi Mệnh Vẫn tầng năm, đương nhiên sẽ không là đối thủ của hắn, một cường giả Thần Hải.

Mà ngay khi hắn muốn ra tay, vầng mặt trời đột nhiên sáng rực lên, dường như muốn bùng nổ, sau đó trong nháy mắt lại dịu xuống, ánh sáng nhanh chóng thu liễm, sau đó hóa thành một cột sáng ba thước phóng xuống dưới!

Mà trong cột sáng này rõ ràng có một bóng dáng mông lung mờ ảo đang xoay tròn, đó là một cây trường thương phong cách cổ xưa!

- Điều này...

Hoàng Nhạc Hồng trừng lớn hai mắt, mà hai tên nô tài phía sau hắn, còn cả tên Tống Bách Phong và đám người Quân Nguyệt Như đều sợ ngây người.

- Cây thương kia... là Phượng Huyết Thương?

- Phượng Huyết Thương bay xuống dưới? Làm sao có thể?

Mắt thấy chiếc Thánh thương màu đỏ kia bay tới phía Lâm Minh, một kết quả khó tin đã trở thành sự thực!

Lâm Minh... thu Phượng Huyết Thương vào tay!

Cây quạt của Hoàng Nhạc Hồng cũng rơi trên mặt đất, hai tên tùy tùng phía sau hắn và Tống Bách Phong, 3 khuôn mặt đã trở nên vô cùng khó coi, Lâm Quân Chỉ thì lại giống một cô bé ngây thơ, dùng sức xoa xoa hai mắt trợn trừng lớn của mình, cho rằng mình đang nhìn lầm.

Đây là một kiện Thánh khí cực phẩm a, là Thánh khí cực phẩm ẩn chứa lực lượng khủng bố!

Thánh thương bay tới gần, phát ra tiếng thương minh ô ô, từ ngay từ đầu thì như có như không, nhưng càng đến gần thì càng vang dội hơn, giống như một con Chân Long đã bị vây khốn quá lâu, vừa ra khỏi lồng thì lập tức phát ra tiếng ngâm hưng phấn, trong Thánh Khí Các có nguyên khí thiên địa nồng đậm, còn có sát khí mãnh liệt, tất cả đều bị Phượng Huyết Thương quấy nhiễu, từng luồng sóng màu đỏ nhạt lan ra, những sát khí kia giống như bách điểu triều phượng, quay chung quanh Phượng Huyết Thương.

Làm cho năng lượng xung quanh tự chủ triều bái, hiệu lệnh sát khí và nguyên khí chư thiên, một cây thương vậy mà lại có thể đạt tới mức này!

Ông...

Phượng Huyết Thương bị Lâm Minh nắm vào tay, phát ra một tiếng kêu vang, cây thương này tuy rằng còn chưa đạt tới trình độ sinh ra khí linh, nhưng lại giống như có sinh mệnh, không hổ là Thánh khí cực phẩm đỉnh cao.

Một kiện Thánh khí cực phẩm vào tay, có thể làm cho thực lực của một cường giả Thần Hải tăng lên một mảng lớn, Thần Hải sơ kỳ có thể giao chiến với Thần Hải hậu kỳ!

Huống chi đây còn là Thánh khí cực phẩm đỉnh cao!

Kỳ thật, cho dù là Thánh khí thượng phẩm thì cũng đủ để khiến cho đại đa số đệ tử Phượng Hoàng Điện phải điên cuồng rồi, Hoàng Nhạc Hồng có xuất thân cỡ nào, nhưng cũng chỉ có ba kiện Thánh khí thượng phẩm mà thôi.

Lâm Minh cầm Phượng Huyết Thương chín xích chín tấc, mũi thương chỉ xéo lên trời cao, dáng người cao hơn tám xích của hắn vào lúc này cũng có vẻ cao ngất, khuôn mặt tuấn tú, khí chất xuất trần, phối hợp với Phượng Huyết Thương băng hàn khát máu, sát khí tràn ngập bốn phía, lúc này như tôn lên sức cho nhau, dường như lờ mờ có một loại thiên đạo chí lý ẩn chứa bên trong!

Cảnh này làm cho Quân Nguyệt Như, Lâm Quân Chỉ và vài nữ nhân khác đều hiện lên một cảm giác không nói nên lời, vậy mà hắn lại lấy được Thánh khí cực phẩm vào tay!

- Điều này sao có thể...

Hoàng Nhạc Hồng thất hồn lạc phách nhìn Lâm Minh, vốn hắn đoán rằng Lâm Minh kiên trì hai nén hương cũng đã là cực hạn rồi, nhưng hiện tại, Lâm Minh quả thật rời khỏi khảo hạch sau hai nén hương, nhưng cũng không phải là hắn chỉ kiên trì được hai nén hương, mà là trong vòng hai nén hương chiếm được Thánh Khí Các khí linh tán thành!

Nhớ lại phán đoán đầy tự tin khi nãy của mình, cầm trong tay một kiện Thánh khí thượng phẩm đã cực kỳ tự đắc, còn có tuyên bố rằng muốn chỉ điểm Lâm Minh một phen, khiến cho Hoàng Nhạc Hồng cảm thấy mình không khác gì một thằng hề!

“Tên kia, Thánh Khí Các khí linh bị mù hay sao? Làm sao hắn có thể vượt qua ta được? Hắn chỉ là một tên phi thăng giả từ hạ giới, xuất thân như một tên khất cái mà thôi, còn ta là tộc nhân dòng chính của Hoàng gia trong ba đại thị tộc của thượng cổ Phượng tộc, thiên phú của ta là đỉnh cao trong toàn bộ Phượng Minh Cung, nhưng lại bị hắn hoàn toàn giẫm đạp dưới chân!”

Khuôn mặt Hoàng Nhạc Hồng co giật, đây tuyệt đối là lần mất mặt nhất trong đời hắn, võ giả từ hạ giới, xuất thân so với hắn thì không bằng một tên khất cái so với một hoàng tử, nhưng cố tình, một “hoàng tử” như hắn lại bị tên “khất cái” này đánh bại.

Mà về phần Tống Bách Phong thì đã có chút sợ hãi, tại sao lại xui xẻo như vậy chữ, tùy ý vơ vét tài sản một phen lại đắc tội loại yêu nghiệt Lâm Minh này, về sau tên này mà phát triển lên, vậy thì chẳng phải mình sẽ xong đời ư?

Hắn vội vàng suy nghĩ, tìm cách cữu vãn quan hệ, đúng lúc này, lại có thêm một cảnh tượng làm cho hắn kinh hãi tới mức suýt rớt cả cằm.

Hắn nhìn thấy trên bầu trời, vầng sáng vốn là Phượng Huyết Thương chậm rãi biến mất, cùng lúc đó, trên không gian rất cao, có nhiều điểm sáng nhỏ màu đỏ bắt đầu ngưng tụ lại, ngưng tụ thành một quả thứ giống như hạt giống, từ từ bay xuống dưới, mục tiêu chính là Phượng Huyết Thương trong tay Lâm Minh.

- Đây là... căn nguyên lực do lão Cung chủ lúc niết bàn lưu lại trong Thánh Khí Các, trong đó ẩn chứa pháp tắc lĩnh ngộ của lão Cung chủ, là phần thưởng của lão Cung chủ dành cho các đệ tử có thiên phú xuất chúng!

Tống Bách Phong giống như đang gặp quỷ, thốt ra một câu này, hắn thủ vệ Thánh Khí Các nhiều năm như vậy, đối với vài thứ trong Thánh Khí Các thì hiểu rất rõ, hắn chẳng thể nào nghĩ tới, Lâm Minh chẳng những thu được Phượng Huyết Thương, mà còn nhận được tán thành của Thánh Khí Các khí linh, đưa xuống một luồng căn nguyên lực của lão Cung chủ!

Vốn Phượng Huyết Thương chính là Thánh khí đỉnh cao, một luồng căn nguyên lực bao hàm máu huyết của lão Cung chủ lưu lại, đây là máu Cổ Phượng vô cùng thuần khiết, sau khi được Phượng Huyết Thương hấp thu thì có thể khiến cho nó đến rất gần với Thánh khí thông thiên!

Dùng thêm một vài tài liệu, sau đó tế luyện, rất có khả năng lột xác thành Thánh khí thông thiên, sau khi đạt tới Thánh khí thông thiên, Phượng Huyết Thương rất dễ dàng ngưng tụ khí linh, Thánh khí thông thiên có khí linh thì chính là Linh khí!

Một kiện Linh khí là thứ mà hắn không thể tưởng tượng được!

Hắn đã dự cảm được tiềm lực khủng bố của Lâm Minh trong tương lai, mà mình lại đắc tội với một người như vậy, sau này cuộc sống rất bất an a!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.