Chương trước
Chương sau
Đây là giai đoạn cuối để luyện chế Vạn Linh đan. Cũng là giai đoạn cực kì mấu chốt, hôm nay tất cả thảo mộc chi linh cũng bị phủ kín trong Mộc Linh ngọc bình, dùng ngọn lửa ngưng tụ thành đan. Quá trình này chỉ cần hơi có sai lầm, đó chính là kết cục kiếm củi ba năm thiêu một giờ.

Lâm Minh đang tiến hành chuẩn bị trước khi luyện chế lần này. Ước chừng ngủ bảy ngày bảy đêm, rồi sau đó hắn dâng hương, tắm rửa, rửa tay, cũng ngồi xuống một căn giờ.

Những nghi thức này cũng không phải là vô dụng, mà là hắn muốn thông qua những nghi thức này, điều chỉnh trạng thái tinh thần của mình đến mức độ tốt nhất.

Hô Hô Hô!

Ngọn lửa thiêu đốt. Lâm Minh nhìn bình Mộc Linh ngọc trăm vạn năm quay cuồng trong lửa.

Hoàn thành giai đoạn luyện chế cuối cùng này, cũng không cần mở. Tinh hoa thảo mộc của mấy ngàn loại thảo dược này ẩn chứa linh tính, rất dễ trôi qua. Chúng nó bị niêm phong vào Mộc Linh Ngọc bình, có thể dựa vào đặc tính của Mộc Linh Ngọc phong ấn ngăn cách tất cả cảm giác năng lượng. Nhưng là một khi lấy ra thì cũng rất dễ dàng tản đi.

Ném cả bình vào Càn Khôn Dung Nhật Lô, bản thân bình luyện hóa ra tinh hoa cũng sẽ trở thành một phần của Vạn Linh Đan.

Mộc Linh Ngọc bình trăm vạn năm chịu được nhiệt độ rất cao. Lâm Minh dùng Phần Tinh Chi Viêm thiêu nó mấy căn giờ mới có thể luyện hóa, lấy màu xanh biếc làm chủ, rồi lại hàm chứa đủ loại màu sắc khác từ thảo mộc chi linh tràn tới, như sương như khói.

Lâm Minh lập tức buông thả chân nguyên, bao trùm lấy dược dịch Mộc Linh Ngọc trăm vạn năm, nếu không những mảnh sương mù này bị thiêu đốt, lập tức sẽ tan chảy thành bụi bay.

Ổn định dược dịch ở trong một phạm vi tuyệt đối chính xác, không dám có chút dao động, Lâm Minh duy trì tinh thần lực của mình ổn định phát ra liên tục.

Một canh giờ, hai canh giờ...

Cái trán Lâm Minh rỉ ra mồ hôi hột nhưng tinh thần lực của hắn vẫn vững vàng.

Lại là hai canh giờ trôi qua, tập trung cao độ tinh thần lực tới bốn canh giờ, trong ánh mắt của Lâm Minh cũng xuất hiện từng đạo tia máu.

Hắn mắt thấy dược dịch bị ngọn lửa làm bốc hơi, bắt đầu từ từ cô đọng vững chắc thành một viên cầu xanh biếc hơi mờ. Đây chính là chủ thể của Vạn Linh Đan.

Mà ở trung ương viên cầu xanh biếc, một mảnh đường vân dài hẹp và cả tơ mỏng màu xanh lá uốn lượn. Xem ra là giống như Tinh Linh du động, có chỗ dài như tơ vải, có chỗ ngắn như lông trâu, có chỗ tập trung, có chỗ thưa thớt, nhiều vô số có khoảng nhiều đến mấy ngàn.

Những thứ này chính là tinh hoa của linh dược bị luyện hóa cùng nhau.

Đan dược thành!

Một khắc kia, trong Càn Khôn Dung Nhật Lô truyền đến từng trận âm thanh như tiếng thông reo, như gió đêm phất qua núi rừng, như sóng vỗ vào bờ biển.

Loại thanh âm này từ lúc bắt đầu như có như không, càng về sau càng ngày càng vang dội. Quả thực ngất trời như sóng dữ, trời long đất lở.

Ở phía trên lò luyện đan chợt xuất hiện một đạo ngũ sắc như cầu vồng cực kì rực rỡ.

Lúc này, toàn thân Lâm Minh chăm chú, nháy mắt cũng không nháy lấy một cái, nhìn chằm chằm lò luyện đan, gân xanh trên trán cũng nổi cả lên.

Đúng lúc này chỉ nghe một tiếng huýt gió như rồng ngâm. Nắp lò phóng lên cao, một quả quang cầu màu xanh biếc bằng cỡ nắm tay bay ra.

Ở bên trong quang cầu, rõ ràng có một viên hạt châu bằng cỡ trứng bồ câu xanh biếc.

Vạn Linh Đan tập hợp nhiều tinh hoa thảo mộc như vậy đã ngưng tụ thành linh tính, một khi ra lò tất nhiên sẽ bay đi.

Lâm Minh sớm có chuẩn bị thi triển Kim Bằng Phá Hư, đột nhiên bước ra một bước, bắt lấy hạt châu màu xanh lá kia vào tay.

Đan dược ra lò, nóng bỏng như lửa. Song, nắm trong tay, Lâm Minh lại có thể cảm nhận được một cỗ cảm giác dị thường mát mẻ, truyền khắp tứ chi bách hải. Ngay cả ý thức hải tựa hồ cũng vì vậy mà càng thêm thanh minh.

- Thành công!

Lâm Minh thở dài ra một hơi. Một năm cố gắng, cuối cùng cũng không uổng phí.

Nắm Vạn Linh Đan này, Lâm Minh cẩn thận cảm thụ năng lượng kinh người trong đó. Phẩm chất của đan này, không dưới Ngũ Sắc Luyện Hư đan.

Tuy nhiên tương đối mà nói, Ngũ Sắc Luyện Hư Đan mở Kinh Môn ra, Thương môn khó mở ra hơn một chút. Thương Môn chủ quản lực công kích cùng lực sát thương. Uy lực cực lớn là một Môn tối trọng yếu trong tứ môn đầu tiên của Bát Môn Độn Giáp, gần với Sinh Môn và Tử Môn trong tứ môn sau.

Chỉ là một quả Vạn Linh đan, đại khái là có thể đảm bảo nắm chắc bảy thành.

Mặc dù nói nắm chắc không nhỏ, nhưng chỉ sợ tỉ suất thất bại 3 thành, Lâm Minh cũng chịu không nổi. Đây cũng là thứ luyện chế ra từ sáu bảy trăm vạn Nguyên lịch thạch ah, là tài nguyên đủ để bồi dưỡng ra một đại năng Thần Hải. Ngay cả một đại thần quốc bỏ ra cũng đều sẽ có cảm giác đau lòng. Một khi thất bại, Lâm Minh cũng không có năng lực luyện chế được miếng Vạn Linh Đan thứ hai.

Hắn phải bảo đảm cho một lần thành công!

- Bảy thành nắm chắc... Không phải vạn bất đắc dĩ, ta cũng sẽ không mạo hiểm. Hiện tại các loại thiên tài địa bảo trên người ta bao gồm Ma Thần Chi Cốt Thiên giai, Bạn Sinh Lôi Tinh,... Cũng đã dùng không còn một mống. Muốn gom góp chút ít linh vật, có thể giúp ta mở Thương Môn ra trong thời gian ngắn dễ thế sao?

Lâm Minh không muốn mở miệng yêu cầu Thần Khí tộc. Một lần mượn này ít nhất cũng phải là dược liệu năm sáu trăm vạn Nguyên linh thạch. Bản thân Thần Khí tộc bị hạn chế ở Trung Thiên thế giới không thể đi ra ngoài, cũng chỉ có thể hái tài nguyên

Hạn chế trong Trung Thiên thế giới, hết sức túng thiếu. Bên trong tộc còn có đông đảo thiên tài chờ để được sử dụng, có thể nói là nghèo rớt mùng tơi.

Lúc trước Lâm Minh dùng mảnh nhỏ nguyên linh thạch cực phẩm trân quý của Thích Bạch, đến bây giờ còn chưa có báo ân, thủy chung vẫn còn là nỗi băn khoăn. Bây giờ há có thể mở miệng yêu cầu nhiều tài nguyên như vậy nữa. Huống chi Thần Khí tộc hơn nửa là cũng không lấy ra được.

Nghĩ tới nghĩ lui, thiên tài địa bảo Lâm Minh có thể nghĩ đến cũng chỉ có một loại, vô cùng dễ dàng nhận được. Giá trị cũng không rẻ đó chính là Thận Tinh.

Thận Long ở đầm lầy màu đen 8000 dặm, phun ra nuốt vào tinh hoa nhật nguyệt là có thể phun ra ảo giác nặng nề. Thận khí có tính ăn mòn vô cùng, lấy thủ pháp đặc thù dẫn vào Càn Khôn Dung Nhật Lô là có thể luyện chế được Thận Tinh.

Phương pháp luyện chế Thận Tinh, Lâm Minh có được từ Ma Quang. Võ giả Thiên Diễn đại lục chưa chắc biết được. Hơn nữa ở bên trong thận khí, đại đa số võ giả tự vệ còn không kịp, há lại có thể sẽ nghĩ tới nghiên cứu bản chất thận khí?

Ban đầu Lâm Minh từ Toàn Đan phá Mệnh Vẫn, tiêu hao không ít Thận Tinh. Đối với đại năng lượng mạnh mẽ ẩn chứa bên trong chúng, Lâm Minh thấu hiểu rất rõ.

Vạn Linh Đan lại thêm mười mấy miếng Thận Tinh, có thể đem xác suất thành công khi mở Thương Môn tăng lên chín thành hơn!

Xác suất nhiều hơn chín thành đã đầy đủ, nếu như vẫn là thất bại, thì chỉ có thể nhận mệnh mà thôi.

Dĩ nhiên, đi đầm lầy màu đen 8000 dặm có nguy hiểm không nhỏ. Tuy nhiên cái nguy hiểm này nhất định phải mạo. Bởi vì lúc Lâm Minh phá Mệnh Vẫn tầng hai vẫn phải đi đến đó lần nữa.

Tuy nói Lâm Minh phá Mệnh Vẫn tầng hai dễ dàng hơn rất nhiều so với khi đột phá tầng một. Nhưng lại khó khăn hơn so với võ giả tụ nguyên hệ thống thần túy, cần tiêu hao đại lượng năng lượng. Loại năng lượng này dùng đan dược cung cấp. Thứ nhất hiệu quả không tốt, thứ hai tốn hao khổng lồ, xa không bằng Xích Kim Lôi Quang ở Cửu Thiên Lôi Vực.

Mà lần trước lúc phá Mệnh Vẫn, Xích Kim Lôi Quang tồn trữ trong hạt giống Tà Thần của Lâm Minh đã tiêu hao hầu như không còn. Lần này cũng có thể đi Cửu Thiên Lôi Vực bổ sung thêm một chút.

- Ừm! Ngươi muốn đi ra ngoài lịch lãm?

Thích Bạch không nghĩ tới Lâm Minh sau khi bế quan xong, sẽ phải đi ra ngoài. Tuy nói hiện tại Tư Đồ Yêu Nguyệt bị trấn áp ở Thần Khí tộc, nhưng chỉ có thể đảm bảo Tu La thần quốc không dám công khai minh mục trương đảm ám sát Lâm Minh. Dù sao hiện tại muốn giết Lâm Minh, làm sao cũng phải để đại năng Thần Hải xuất thủ. Mà toàn bộ đại lục cũng chỉ có hơn trăm Thần Hải cường giả. Tùy tiện người nào cũng có thể tìm hiểu nguồn gốc. Nếu như không phải đại năng Thần Hải có quan hệ trực tiếp cùng Tu La quốc, người nào sẽ vì một chút lợi ích mà mạo hiểm đắc tội thiên hạ đệ nhất nhân tương lai, mà liều đi ám sát Lâm Minh cơ chứ?

Nhưng... Nếu như Lâm Minh đi ra ngoài lịch lãm. Nhất là đi những nơi hiếm thấy dấu chân người vậy thì khác nhau rất lớn.

Nếu như hành tung của Lâm Minh bị phát hiện, đại năng Thần Hải do Tu La quốc phái ra chém giết Lâm Minh ở cái loại địa phương đó. Thần khí tộc không thể nào tìm được đầy đủ căn cứ chính xác, cũng không thể dựa theo một chút suy đoán mà xử tử Tư Đồ Yêu Nguyệt. Dẫu sao chính bản thân đi ra ngoài lịch lãm sẽ có nguy hiểm tới tính mạng.

Thích Bạch nhíu mày:

- Ngươi phải đi ra ngoài?

- Phải!

- Ta để cho tộc nhân dẫn ngươi đi ra ngoài không được sao?

- Sợ rằng không được...

Lâm Minh lắc đầu. Thận tinh không phải ai cũng có thể luyện ra được. Điều kiện là phải dùng bí pháp của Ma Quang, Càn Khôn Dung Nhật Lô cùng với Phần Tinh Chi Viêm... Hơn nữa, đầm lầy màu đen 8000 dặm nếu không phải cường giả Thần Hải thì tiến vào trong đó, cũng tương đối nguy hiểm.

- Được! Ta hiểu đươc.

Thích Bạch thấy Lâm Minh kiên quyết như thế, cũng không có thể phản đối nữa. Lâm Minh có thể đi tới một bước hôm nay, tự nhiên có đầy đủ năng lực phân biệt. Hắn làm như vậy tất có lí do của mình.

- Thần Khí nhất tộc của ta có một truyền tống trận bí mật, tốc hành ra ngoại giới. Ta hoài nghi chung quanh Trung Thiên Thế giới đã bố trí cơ sở ngầm của Tu La quốc. Ngươi dùng truyền tống trận rời đi, tính nguy hiểm sẽ rơi xuống mức thấp nhất. Tuy nhiên... Truyền tống trận này có thể ít dùng thì nên ít dùng. Một khi năng lượng phát động thì có nguy hiểm bị bại lộ. Ngươi đi sớm về sớm cẩn thận một chút.

- Ta biết, Thích Bạch tiền bối cứ yên tâm!

...

Lâm Minh cũng không có gấp gáp rời đi, mà là lấy ra Đại Hoang Huyết Kích trước, gọi Ma Quang tới hỏi:

- Ma Quang, nguyền rủa phía trên Đại Hoang Huyết Kích, ngươi có biết là chuyện gì xảy ra không?

Một năm này, Ma Quang cũng không đi theo Lâm Minh. Mà là đang ở trong Trung thiên giới tự mình thử chữa trị thần hồn. Trên thực tế, lấy năng lượng hiện tại của nó, trợ giúp có thể cung cấp cho Lâm Minh là vô cùng ít ỏi.

Ma Quang liếm liếm đầu lưỡi, nói:

- Đại Hoang Huyết Kích là cây Hung Binh lấy được từ khu vực bên cạnh Ma Đế trong Vạn Cổ Ma Khanh. Huyết kích trầm trọng như núi, hơn nữa, km theo nguyển rủa kì dị của Vạn Cổ Ma Khanh, ngay cả Ma Đế cũng không cách nào tiêu trừ. Ban đầu Ma Đế nắm Đại Hoang Huyết Kích trong tay, sợ là cũng bị ảnh hưởng. Lúc Ma Đế phi thăng Thần Vực thật giống như không có thuận lợi như vậy.

Về Ma Đế, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì từ bảy tám vạn năm trước, đã không thể nào khảo chứng. Nhưng có thể khẳng định là Ma Đế gặp phải nguy cơ không nhỏ. Ban đầu, Ma Đế Thần Cung là tông môn lục phẩm ở trong Trung Thiên giới. Song Ma Đế Thần Cung lại bộc phát một cuộc chiến có một không hai. Trung Thiên giới cũng bị đánh cho phá thành mảng nhỏ, trở thành thế giới tàn phá hiện tại, sợ rằng sẽ không tới mấy ngàn năm sẽ sụp đổ.

Phải biết rằng Trung Thiên giới trừ khi phá hủy tâm giới, nếu không, không cách nào hủy diệt. Mà Giới Tâm đại điện của Thần Khí tộc được xưng là thiên hạ đệ nhất nhân cũng không thể công phá.

Có thể thấy được lúc ban đầu, Ma Đế đối đầu với địch nhân mạnh mẽ cỡ nào. Hơn nữa Càn Khôn Dung Nhật Lô cùng Đại Hoang Huyết Kích, tất cả cũng vì nguyên nhân Lâm Minh chưa biết, bị lưu tại bên trong Ma Đế Thần Cung.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.