Chương trước
Chương sau
- Tiểu tử này, làm sao có thể?

Ba đại ma sứ đều thất thố, bọn họ còn tưởng rằng Lâm Minh thông qua bí pháp kích phát tiềm năng nào đó cho nên mới có tốc độ nhanh như vậy.

Bí pháp như vậy nhất định sẽ có tác dụng phụ với thân thể, hơn nữa tuyệt đối không có khả năng bảo trì trong thời gian dài, bây giờ đã bay lâu như vậy, Lâm Minh không có một chút biểu hiện kiệt sức, ngược lại dường như dư lực, càng bay càng nhanh, điều này rất không tầm thường.

Một ngàn dặm, hai ngàn dặm, ba ngàn dặm, bốn ngàn dặm...

Khi bay gần năm ngàn dặm, bay qua dãy núi Pha Đà, tốc độ Lâm Minh một chút không giảm.

- Chết tiệt, sao lại vậy!

Trong đại ma sứ Tu La thần quốc, trung niên xếp ở vị trí thứ chín mươi ba trên Thiên Mệnh bảng từ trong Tu Di giới lấy ra một giọt tinh hoa thạch nhũ, có chút đau lòng nuốt vào.

- Đã bay khoảng năm ngàn dặm rồi, hắn vẫn còn kiên trì được?

Tên ma sứ thứ tư (Lâm Minh dẫn đầu, cứ thế tính ra vị trí người khác) cũng không kiên trì được, từ trong Tu Di giới lấy ra một cái bình ngọc, thật ra là một quả đan hoàn trắng như tuyết, một ngụm nuốt xuống.

- Chúng ta sắp tiêu hao chân nguyên tới cực hạn, tu vi hắn không bằng chúng ta, không có khả năng kiên trì lâu hơn chúng ta, hắn bay không được xa lắm đâu.

Cầm đầu chính là ma sứ thứ hai, vô cùng chắc chắn nói, hắn ở Thiên Mệnh bảng xếp thứ tám mươi ba.

Nhưng mà kế tiếp...

Sáu ngàn dặm, bảy ngàn dặm...

Mắt thấy Lâm Minh bay sắp vạn dặm (khoảng 5000km),nhưng mà càng bay càng nhanh, tên ma sứ thứ tư nổi cả gân xanh, điều đó là không có khả năng!

Đã bay thêm hai ngàn dặm, cái này còn gọi là bay không được bao xa sao?

Tên ma sứ thứ hai sắc mặt cực kỳ khó coi, trên người Lâm Lan Kiếm rốt cuộc có bí mật gì, vì sao tốc độ hắn nhanh như vậy?

Lại thêm một ngàn dặm nữa, đã gần khoảng tám ngàn dặm, Lâm Minh vẫn giữ được trạng thái thoải mái.

Võ giả phi hành giống như phàm nhân chạy trên mặt đất, nếu dùng tốc độ cực hạn chạy đi, chạy ra một trăm thước, hai trăm thước thì đã kiệt sức.

Nhưng nếu dùng bảy tám phần tốc độ cực hạn chạy đi, thường thường có thể giữ được tốc độ này chạy được mấy ngàn thước.

Lâm Minh lúc này đúng là như thế. Hắn luôn luôn giữ tốc độ phi hành bảy tám thành, bay tám ngàn dặm tiêu hao cũng không lớn lắm, cộng thêm hắn mở Hưu môn, cho nên khôi phục thể lực vượt xa võ giả khác. Cho nên chân nguyên trong đan điền vẫn giữ trạng thái dồi dào.

Nhưng mà ba đại ma sứ theo sát phía sau thì thảm rồi, lúc trước bọn họ đã phóng đi với tốc độ cực hạn, lại càng đi xa, mà tên ma sứ thứ ba đã nuốt tinh hoa thạch nhũ lần thứ ba.

- Đừng đuổi theo nữa.

Tên ma sứ thứ hai đột nhiên ngừng lại, lúc đầu bọn họ cách Lâm Lan Kiếm chỉ có mười mấy dặm, mà lúc này đã hơn một trăm dặm rồi!

Hơn nữa bọn họ đã liên tục bổ sung chân nguyên vài lần rồi, dược vật bổ sung chân nguyên tốt đến mấy, nhưng mà ăn liên tục cũng khiến cho chân nguyên xuất hiện tạp chất, không thể phát huy ra chiến lực đỉnh phong. Ở Cửu Đỉnh thần quốc mà xuất hiện tình huống này không thể nghi ngờ là vô cùng nguy hiểm.

- Tên Lâm Lan Kiếm này hoặc là có đỉnh cấp bảo khí phi hành phụ trợ. Hoặc là có một loại bí pháp phi hành đặc thù, hoặc là có cả hai.

Tên ma sứ thứ hai trầm giọng nói.

Toàn Đan hậu kỳ dùng tốc độ vượt qua Mệnh Vẫn tầng sáu thời gian dài, điều này thực khiến người ta khó tin.

- Đúng là chết tiệt, sao trên người hắn nhiều thứ tốt như vậy?

Tên ma sứ thứ tư thất thố nói. Tốn sức như vậy, lại đuổi xa như vậy, không ngờ lại tay không trở về. Bọn họ chỉ biết trơ mắt nhìn Lâm Minh cướp đoạt ba mươi vạn Nguyên Linh thạch, quả thực là vô cùng nhục nhã, dùng đầu ngón chân cũng có thể đoán được tin tức này ngày mai sẽ truyền khắp toàn giới võ giả, bốn đại thần quốc và rất nhiều thế gia lánh đời đều đã coi bọn họ trở thành trò cười của giới luyện võ.

- Ta nhất định phải bắt sống tiểu tử này, rút gân lột da hắn.

Tên ma sứ thứ ba phẫn nộ nói, nghĩ đến ba mươi vạn Nguyên Linh thạch kia, ruột gan hắn như bị thắt lại.

Đó là ba mươi vạn Nguyên Linh thạch a, hơn nữa đều là thượng đẳng Nguyên Linh thạch khó có được, ngay cả bình thường hắn tu luyện cũng không bỏ ra dùng, chỉ có chờ lúc đột phá bình cảnh hoặc là độ Mệnh Vẫn mới đem ra dùng mấy chục khối.

Lần này mất đi ba mươi vạn Nguyên Linh thạch, ba người bọn họ sẽ gặp nạn rồi! Khẳng định sẽ bị thần quốc xử phạt.

- Ngồi xuống, trở về, lần này cũng không phải không có thu hoạch, ít nhất ta nhớ được khí tức văn lộ của Lâm Lan Kiếm, cho dù lần sau hắn đeo mặt nạ Mộc Linh ngọc, ta cũng có thể nhận ra hắn!

Tên ma sứ thứ hai âm trầm nói, hắn đầu tiên đáp xuống, tìm một nơi yên lặng ngồi xuống điều tức.

Bọn họ đã bay xa gần tám ngàn dặm, nơi này hoang tàn vắng vẻ, gần đó không có Truyền Tống trận nào, nếu muốn đi thì phải chậm rãi bay trở về, nghĩ đến đây ba đại ma sứ càng buồn bực hơn, sắc mặt muốn khó coi bao nhiêu thì có khó coi bấy nhiêu.

- Rốt cuộc không đuổi theo sao.

Ở chỗ cách ba đại ma sứ ba trăm dặm, khóe miệng Lâm Minh vểnh lên, tuy nói bây giờ ba đại ma sứ tiêu hao không nhỏ, nhưng Lâm Minh cũng sẽ không biết lượng sức mà đi khiêu chiến bọn họ, ba người này đều là cường giả Mệnh Vẫn tầng sáu, sinh mệnh chi hỏa tràn đầy, có hy vọng tấn công Thần Hải, người như vậy, khi còn trẻ không thể nghi ngờ là thiên tài cấp hoàng, hơn nữa còn là người nổi bật nhất trong đó, cho dù đối phương chỉ có một mình, Lâm Minh cũng sẽ không trở về trêu chọc hắn, hắn căn bản không phải đối thủ.

...

Pha Đà sơn, phân bộ Tu La thần quốc.

- Lâm Lan Kiếm rất xúc động, không biết tình huống bây giờ của hắn thế nào rồi, đáng tiếc Pha Đà sơn này đã phong bế toàn bộ, chúng ta căn bản không có biện pháp theo sau.

- Đúng vậy, đáng tiếc, bỏ lỡ một trận đại chiến.

- Hắc hắc, phong sơn cũng là bình thường, Lâm Lan Kiếm xuất hiện là sự tình trọng đại, trên người hắn mang rất nhiều bảo vật, quả thực chính là một cái kho báu di động, trước khi hắn bị bắt, tin tức này đương nhiên không thể tiết lộ, nếu không bị người nào nhanh chân bắt được thì Tu La thần quốc sẽ gà bay trứng vỡ.

Mấy đại môn phái còn đang nghị luận hôm nay không chỉ là tử kỳ của Lâm Lan Kiếm, thì đúng lúc này, ba người áo đen bước vào quảng trường, trong đó lão nhân cầm đầu đúng là người phụ trách phân bộ Pha Đà Tu La thần quốc.

Tu La thần quốc thiết lập ở các nơi trên Thiên Diễn đại lục mấy chục cái phân bộ, người phụ trách phân bộ được xưng là đường chủ, bởi vì số lượng đường chủ khá nhiều, cho nên địa vị cũng không tính quá cao.

Tuy nhiên phân bộ Pha Đà sơn lại khác, Pha Đà sơn chủ quản công việc bên trong Cửu Đỉnh thần quốc, xem như là một trong những phân bộ lớn nhất, thực lực đường chủ phân bộ cũng miễn cưỡng được xếp vào Thiên Mệnh bảng, đương nhiên so với ma sứ xuất thân từ thần cung ở Tu La thần quốc thì địa vị kém hơn rất nhiều.

- Tư Đồ đường chủ!

Vài lão nhân ôm quyền nói, bởi vì bọn họ thường thường tiếp xúc với Pha Đà sơn, cho nên quen biết Tư Đồ đường chủ.

Tư Đồ đường chủ ôm quyền đáp lễ:

- Các vị an tâm một chút, ma sứ đại nhân thần quốc ta đã đuổi theo Lâm Lan Kiếm, chắc là không có chuyện ngoài ý muốn đâu.

Hắn vừa nói, vừa cảm thấy may mắn vì phân bộ Pha Đà có ba đại ma sứ tọa trấn, nếu không một mình hắn tuyệt đối không đối phó được Lâm Lan Kiếm, tốc độ quỷ dị kia hắn tuyệt đối không theo kịp.

- Chỉ cần có thể bắt được Lâm Lan Kiếm, như vậy ba mươi vạn Nguyên Linh thạch bị cướp đi trước mặt mọi người, thể diện Tu La thần quốc bị tổn hại sẽ bị miễn, thậm chí có thể ghi nhận đại công cho ta, dù sao lần quần anh hội này là ta chủ trì.

Nghĩ đến đây, tâm tình Tư Đồ không tồi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.