Chương trước
Chương sau
- Sợ bị người phát hiện?

Võ giả gầy khô trong lòng vừa động.

- Huyết Ma kia, đại khái là tu vi Tiên Thiên Chí Cực, tương đương cùng ngươi, ta còn có Mộng Ma ba người, hắn muốn giết chúng ta, rất khó, chúng ta muốn giết hắn, cũng không dễ dàng! Mấy ngày nay ta phát hiện, Huyết Ma giết người, lấy máu huyết, hơn phân nửa là vì tu luyện ma công, ta thậm chí nghĩ tới hắn có thể là người của Nam Hải Ma Vực, vì tu luyện ma công, tàn sát đồng loại.

- Ừm?

Võ giả gầy khô biến sắc, quả thật như thế, chuyện đó tựu nghiêm trọng.

- Khuê Xà, chúng ta có nên báo cáo lên trên hay không?

- Hắc, phía trên sẠkhông để ý tới chúng ta, mấy ngày nay, tất cả các trưởng lão Toàn Đan đều bận rộn một đại sự, về phần cụ thể là cái gì, chúng ta cũng không rõ ràng, bọn họ không có thời gian quản chuyện nhỏ ở Nam Hà đảo.

Khuê Xà bình tĩnh nói, chiến tuyến phát triển rộng tới đây, đã giằng co hơn nửa năm, Nam Hải Ma Vực tựa hồ căn bản là không nóng nảy đẩy mạnh, mà là tùy ý để nhân mã hai phe chém giết ở chỗ này.

Rõ ràng một chút chính là, cao thủ Toàn Đan tham chiến càng ngày càng ít, song phương triển khai chiến lược tiêu hao, hơn nữa tỷ lệ đệ tử bản môn càng ngày càng ít, ra sân cũng là pháo hôi của tông môn nhỏ. Bọn họ bị Thần Hoàng đảo cùng Nam Hải Ma Vực lấy lợi nhuận cao dụ hoặc đến đây, tám chín phần mười vẫn lạc ở trên chiến trường.

Nam Hải Ma Vực rốt cuộc muốn làm cái gì đây? Chẳng lẽ chiến đấu đánh tới một nửa không thể tiếp tục được nữa, bắt đầu bỏ qua sao?

Nếu như nói như vậy, cuộc chiến đấu này tựu không có chút ý nghĩa nào, tổn thất lớn như vậy, lại không có được bất kỳ hồi báo.

Khuê Xà nhướng mày, cũng là nghĩ không ra.

...

Ở ngoài trăm dặm, Âm Minh đảo.

Âm Minh đảo ở Âm Mạch chi nhãn của Nam Hải, nghe đồn ở thời kỳ thượng cổ từng phát sinh một cuộc đại chiến có một không hai, đã chết không biết bao nhiêu cường giả, thế cho nên đến nay hàng năm Âm Minh đảo xuất hiện trận trận âm phong, tràn ngập sương mù màu đen, nảy sinh ra rất nhiều quỷ vật lợi hại.

Nơi này cùng lân cận Huyết Sát đảo bất đồng, không có bất kỳ quáng mạch Chân Nguyên thạch, hơn nữa nguy hiểm trùng điệp, thế cho nên ít ai lui tới Âm Minh đảo.

Năm đó, Lãm Nguyệt tông vì để an toàn liền chôn bảo tàng tại Âm Minh đảo, ngoại trừ suy nghĩ người ở nơi này thưa thớt, cũng bởi vì Âm Minh đảo có một hiện tượng kỳ quái, đó chính là nham thạch màu đen trên đảo có thể ngăn cản thần thức cảm giác, chỉ cần âm thầm ẩn nấp dưới đất, căn bản dò xét không được, ngay cả võ giả Toàn Đan cũng không được.

Chuyện này, có không ít cao thủ từng cảm thấy hứng thú, rối rít tới Âm Minh đảo dò xét, song nhiều lần dò xét, lại không có được bất kỳ kết quả, từ đó cũng liền không giải quyết được gì.

Theo thời gian trôi qua, mọi người từ từ cũng tập mãi thành thói quen với quái sự bậc này, bất kể là võ giả cấp bậc gì, cũng sẽ không rảnh rỗi không có việc gì tới nơi đất cằn sỏi đá này.

Song lúc này, ở phía trên Âm Minh đảo, bên trong sương mù nặng nề, có một đám nhân ảnh, cầm đầu chính là bảy tám lão giả hắc bào, phía trên áo choàng ở chỗ ngực của bọn họ, cũng thêu một cái đồ tiêu màu nâu xanh, đó là đồ đằng đồ án của Cự Ma tộc.

Tu vi của những lão giả này, toàn bộ cũng là Toàn Đan trung kỳ trở lên, thậm chí có Toàn Đan hậu kỳ, Toàn Đan Chí Cực.

Ở phía sau những lão giả này, mười người đại hán thân cao một trượng, trên người ở trần, da thịt cả người tràn đầy sừng sững đứng ở phía sau, da bọn họ hiện ra màu xanh lá nhàn nhạt, hiển nhiên có huyết thống Cự Ma. Tuy nhiên, huyết thống Cự Ma này cũng là có ưu có kém, huyết thống Cự Ma trên người những đại hán tinh tráng này, cũng không tính là quá tốt, so với U Minh đại đế ban đầu, tự nhiên là cách biệt trời với đất.

Mười đại hán tinh tráng, tu vi thống nhất là Tiên Thiên hậu kỳ, ở trên bờ vai những đại hán này, khiêng một cây trường mâu khổng lồ, trường mâu dài đến hơn hai mươi trượng, lớn chừng cái mái chèo, chẳng biết dùng kim loại gì để chế tạo, ở đỉnh trường mâu, có một thứ vân tay giống như là một cái mũi khoan thô to.

- Chính là chỗ này, bắt đầu đi!

Trong tay một trưởng lão cầm một cái trận bàn, sau khi xác định hết lần này đến lần khác, rốt cuộc đã chọn vị trí.

Theo trưởng lão này nói xong, phía sau hắn, hai trưởng lão Toàn Đan khác hai tay nhất cử, một đạo chân nguyên liền bám vào phía trên trường mâu khổng lồ.

Sưu!

Trường mâu mà đại hán khiêng trên vai bay lên cao!

Bay thẳng đến độ cao trăm trượng, đâu trường mâu quay ngược xuống phía dưới, giống như sao băng nện thẳng xuống.

Ầm!

Cả vùng đất chấn động mạnh một cái, tựa như sơn băng địa liệt, nham thạch vỡ nát, trường mâu hai mươi trượng có non nửa cắm vào dưới đất.

- Xoay tròn, chui vào!

Hắc bào trưởng lão bình tĩnh nói.

Nói xong, mười tinh tráng hán tử kia, nhanh chóng rút thiết côn lớn bằng cánh tay từ trên lưng ra, cắm ở bên trong trường mâu!

Hống!

Mười tinh tráng hán tử cùng nhau hét to, da thịt cả người nổi lên, chân nguyên vận chuyển tới cực hạn, toàn lực thôi động thiết côn, trường mâu bắt đầu chậm chạp xoay tròn.

Ca ca ca!

Theo thanh âm nham thạch vỡ nát, vân tay chen vào bên trong đá vụn, chậm rãi xuống phía dưới.

Mười cao thủ Tiên Thiên hậu kỳ am hiểu lực lượng, vận chuyển chân nguyên toàn thân, cố hết sức thôi động từ đầu đến cuối.

Một lão giả thấy một màn như vậy, khẽ mỉm cười nói:

- Nham thạch nơi này quả nhiên hết sức chắc chắn, dùng trường mâu chế tạo từ Toái Văn cương, khoan xuống cũng hết sức miễn cưỡng.

- Bản chép tay của Ma Đế nói không giả!

Trường mâu xoắn ốc càng hướng xuống càng cố hết sức, mấy trưởng lão Toàn Đan cũng xuất thủ, đánh xuống từng đạo pháp quyết, thôi động trường mâu xoắn ốc không ngừng xuống phía dưới, từ từ, bên trong nham thạch vỡ vụn, bắt đầu rỉ ra chất lỏng màu đỏ sậm, kia rõ ràng là máu.

Vừa bắt đầu chẳng qua là chỉ có một chút nhỏ rỉ ra, ở phía sau, máu liền tuôn ra bên ngoài như suối phun, cho đến khi máu tươi bắn ra cao mấy trượng, nham thạch bị cỗ lực lượng này làm vỡ, bay lên cao cao.

- Phong ấn quả nhiên ở chỗ này, lấy Huyết trì phong ấn, mà máu của Huyết trì, cũng là thu nạp từ chiến trường thượng cổ, thiên nhiên địa mạch đại trận nơi này, vốn là có thể hội tụ huyết tinh chi khí, lại bởi vì nham thạch màu đen che giấu cảm giác, qua nhiều năm như vậy, lại không người nào dò xét tới đây.

- Tổng cộng có sáu chỗ Huyết trì, chúng ta đi mở ra từng cái, sau đó dựa theo phương pháp phía trên bản chép tay, mở phong ấn ra, tế tự dùng là máu, hẳn là đủ rồi a.

- Nếu như không đủ, như vậy chúng ta tựu phát động một lần tổng tiến công, đến lúc đó là đủ rồi!

- Hắc hắc, Mục Phượng Tiên cái lão gia hỏa này, tuyệt đối không nghĩ tới, ở Âm Minh đảo, dưới Huyết Sát đảo, tồn tại bí mật lớn như vậy! Mà mục đích của Nam Hải đại chiến lần này, Mục Phượng Tiên cũng là không nghĩ tới a.

Mấy trưởng lão Toàn Đan, không ngừng dùng chân nguyên truyền âm trao đổi.

Nếu như từ Thái Cực Thiên cao vạn trượng trông được, sẽ phát hiện, chiến tuyến ở chiến trường Nam Hải, cơ hồ là làm thành một vòng tròn, mà trung tâm vòng tròn, chính là Âm Minh đảo cùng Huyết Sát đảo!

Ở phía trên bản chép tay của Ma Đế ghi lại, cửa vào chiến trường thượng cổ, ở giữa Âm Minh đảo cùng Huyết Sát đảo.

Song bởi vì niên đại rất xưa, muốn mở đại trận chiến trường thượng cổ ra, đã rất khó, Nam Hải Ma Vực phát động chiến tranh nhằm vào Thần Hoàng đảo vào lúc này, võ giả chết trận, thật ra thì chính là một lần huyết tế đại quy mô! Đây cũng là nguyên nhân bọn họ luôn luôn ngưng chiến tuyến lại ở chỗ này.

Thiên nhiên địa mạch đại trận nơi này, có thể tự động hội tụ huyết khí tẩm bổ phong ấn Huyết trì, hơn nữa trợ giúp trận pháp phía trên bản chép tay của Ma Đế, cho đến khi Huyết trì hoàn toàn mở ra.

Lấy danh nghĩa chiến tranh, có thể huyết tế danh chính ngôn thuận, nếu không Nam Hải Ma Vực căn bản là tìm không được nhiều võ giả Hậu Thiên, Tiên Thiên như vậy để giết.

Hơn nữa, sau khi mở chiến trường thượng cổ ra, dựa vào dùng cái này, diệt Thần Hoàng đảo cũng là chuyện tình phải làm, chiến tranh lần này coi như là tiêu hao thực lực Thần Hoàng đảo trước tiên, coi như là kế sách một hòn đá hạ hai con chim.

Một trưởng lão Toàn Đan không nhịn được thở dài nói:

- Dựa theo bản chép tay của Ma Đế, chiến trường thượng cổ bị phong ấn ở nơi này, thực ra là một trong hàng ngàn tiểu thế giới độc lập, thật là không cách nào tưởng tượng, rốt cuộc muốn phải có bao nhiêu thần thông, mới có thể mở ra một trong hàng ngàn tiểu thế giới lớn như vậy?

- Có lẽ gọi là ngàn thế giới tương đối thích hợp, cái thế giới này, tựa hồ cũng bởi vì một lần thượng cổ đại chiến này, bị chấn động tàn phá, có lẽ tồn tại không được mấy ngàn năm.

- Mấy ngàn năm đối với tộc ta mà nói cũng là đủ rồi, để cho chúng ta xem một chút, đám đại năng của thời đại thượng cổ này, đến tột cùng huy hoàng như thế nào.

Mặc dù nói rất nhiều lịch sử cũng đã che giấu ở bụi bặm, căn bản là không thể nào dò xét, song có một chút có thể khẳng định là, ở thời đại thượng cổ, thực lực võ giả cường đại hơn nhiều nếu so với hiện tại, khi đó, xuất hiện rất nhiều đại đế, tôn giả, có thật nhiều người cũng là chỉ cần giơ tay nhấc chân cũng có thể hủy thiên diệt địa.

Ma Đế chính là một người trong đó, mà thời gian chiến trường thượng cổ, nếu so với thời gian Ma Đế tồn tại càng thêm lâu dài, theo ý nào đó mà nói, chỗ thế giới tàn phá ở chiến trường thượng cổ, là sào huyệt của Ma Đế, ban đầu hắn đi tới nơi này, chỉ bằng mượn thực lực cường đại, đem nơi này làm của riêng.

Sau khi mở một cái Huyết trì bị trận pháp che giấu ra, đoàn người này, tiếp tục đi mở Huyết trì thứ hai.

Cả một ngày, sáu Huyết trì, đã mở ra bốn.

Mà Huyết trì thứ năm, lại mở ra thất bại.

Một trưởng lão hắc bào nhìn Huyết trì đã không có lực lượng phun ra, thấp giọng nói:

- Dù sao cũng là thời gian vạn năm, mặc dù có địa mạch đại trận tẩm bổ, Huyết trì cũng có chút khô cạn, phát động tổng tiến công đi.

- Ừm, phát động tổng tiến công!

...

Ở một chỗ sơn động bí ẩn phụ cận đại bản doanh của liên minh thời chiến, Lâm Minh ngồi xếp bằng trong sơn động, ở trước mặt hắn, mười ba đạo Huyết Ẩm chi ấn tung bay trên dưới, chỉ cần Lâm Minh không chết, Huyết Ẩm chi ấn mặc dù nứt vỡ, cũng có thể ngưng kết một lần nữa.

Lâm Minh lấy ra chế phẩm bắt chước Đại Hoang huyết kích đã bị hắn thu lại sau khi Lôi Mộ Bạch chết, nhưng lại chưa bao giờ dùng qua, ở chung quanh Đại Hoang huyết kích, Huyết Ẩm chi ấn không ngừng va chạm rồi tách ra, từng đạo huyết quang bắn tán loạn đi ra ngoài, mơ hồ phát ra âm thanh hưng phấn.

- Quả nhiên, cho dù là chế phẩm bắt chước Đại Hoang huyết kích cũng có tác dụng tăng phúc rất lớn đối với Đại Hoang kích quyết, điểm này, ngay cả Tử Huyễn thương cũng không cách nào làm được.

Tử Huyễn thương mặc dù phẩm cấp cao hơn, nhưng chỉ có hiệu quả tăng phúc đối với Lôi Hỏa lực, hiệu quả tăng phúc đối với Đại Hoang huyết kích lại gần như bằng không.

Đột nhiên đâm ra kích, không gian chung quanh phảng phất giống như rối loạn, căn bản không cách nào đoán được vị trí của Đại Hoang huyết kích.

Hô! Hô!

Lâm Minh múa Đại Hoang huyết kích đến mức phong sinh thủy khởi, đá vụn trong sơn động cũng bị năng lượng nước xoáy khuấy động lên, bay múa ở giữa không trung.

Mà đúng lúc này, Lâm Minh đột nhiên nghe được một trận nổ truyền đến từ phía ngoài, tựa hồ là thanh âm nổ tung của năng lượng.

Trong lòng hắn vừa động, chay như bay đến cửa động, thấy tình cảnh phía ngoài, hắn thất kinh, bên trong phạm vi nhìn của hắn, võ giả Ma Vực đang tập hợp, phát động tổng tiến công tới đại bản doanh của liên minh thời chiến, năng lượng các màu di chuyển nổ tung ở trên bầu trời, chiến đấu hết sức kịch liệt!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.