Chương trước
Chương sau
Hỏa Tinh đẳng cấp càng cao, linh tính của nó cũng càng mạnh. Hỏa Tinh đẳng cấp cao thậm chí có thể sử dụng kỹ năng thuộc tính. Lạc Tinh chi hỏa trước mắt này hiện tại dùng ra sợ là một loại kỹ năng rồi.

Con báo đỏ phát ra một tiếng gầm, vọt tới Lâm Minh. Lâm Minh muốn cắn nuốt Lạc Tinh chi hỏa, đồng dạng Lạc Tinh chi hỏa cũng cảm nhận được Hỏa nguyên khí nồng đậm trong cơ thể Lâm Minh, muốn đem Lâm Minh thành chất dinh dưỡng tiến hóa của nó.

Hung thú thân dài mười trượng, nặng tới mười mấy vạn cân chạy băng băng, mặt đất đều run rẩy, dung nham bay vụt. Lâm Minh vắt ngang thương, chân nguyên toàn thân vận chuyển tới cực hạn.

Đợi đến khoảnh khắc Hỏa Nham cự thú vồ về phía mình, Lâm Minh đồng tử co rụt, một thương đâm ra đồng thời thân thể như một cây cung cong ra phía sau.

Rắc!

Tử Huyễn thương đâm lên ngực Hỏa Nham cự thú, lực đánh vào cường đại đẩy Tử Huyễn thương cong thành một vầng trăng tròn.

Thắt lưng Lâm Minh phát lực, chân nguyên ẩn chứa trong cốt tủy hoàn toàn bột phát ra. Lực lượng của hắn trong nháy mắt tăng lên tới trình độ khủng bố, mạnh mẽ khều con cự thú nham thạch này lên!

Phượng Sí Tường Không!

Ầm!

Hỏa Phượng Hoàng phóng lên cao, đánh thẳng vào bụng Hỏa Nham cự thú, mãnh liệt nổ tung.

- Ồ? Không sao?

Dưới một chiêu Phượng Sí Tường Không, không ngờ chỉ khiến phần bụng Hỏa Nham cự thú lan ra một ít vết rạn. Tương đối với thân thể của nó mà nói quả thật là không đáng kể gì.

Phừng!

Hỏa Nham cự thú sau khi rơi xuống đất, há mồm liền phun ra một quả cầu lửa ánh tím thật lớn, khoảng cách quá gần, muốn tránh đã không còn kịp nữa. Lâm Minh vung Tử Huyễn thương, một thương nện lên cầu lửa.

Cầu lửa nổ tung, ngọn lửa màu tím bắn lên trên người Lâm Minh, Thanh Thương chân nguyên hộ thể phát ra tiếng xèo xèo, bị ăn mòn một vùng lớn. Khí huyết trong cơ thể Lâm Minh nhộn nhạo một hồi, một luồng lực lượng lửa như rắn độc chui vào trong cơ thể của hắn, dọc theo kinh mạch tàn phá bừa bãi. Cuối cùng hạt giống Tà Thần chấn động mới áp chế được luồng lửa này xuống.

- Lửa tím này có thể ăn mòn chân nguyên hộ thể?

Trong lòng Lâm Minh chợt nghiêm lại, cự thú này thật sự khó giải quyết. Bản thân có thể miễn dịch ngọn lửa công kích, phát ra lửa tím công kích lại lợi hại như vậy. Nếu như đệ tử Thần Hoàng đảo bình thường gặp phải tên này, thật đúng là không thể ứng phó.

Thần Hoàng bí cảnh là một thế giới của lửa và băng, đối với đệ tử Thần Hoàng đảo chủ tu lửa và băng mà nói, nơi này khắp nơi đều là cơ duyên. Nhưng mà dù là gặp được cơ duyên, muốn đem nó thu vào trong túi lại cũng không phải chuyện dễ dàng.

Tỷ như Hỏa Tinh bản thân là sẽ phản kháng, thiên tài địa bảo thuộc tính lửa hoặc băng, lại sẽ có hung thú thủ hộ. Muốn lĩnh ngộ ý cảnh, cũng cần phải đặt mình vào hiểm địa, làm không tốt sẽ mất mạng ở đây.

Rống!

Hỏa Nham cự thú há miệng như cái đấu, hít sâu một hơi, Hỏa nguyên khí phụ cận cấp tốc ngưng tụ lại, hình thành một vòng xoáy.

Ánh mắt Lâm Minh ngưng trọng, không nói hai lời triển khai thân pháp Kim Bằng Phá Hư bay vút sang một bên.

Ầm!

Một cột lửa màu tím bắn thẳng ra, nện vào trong hồ dung nham sau lưng Lâm Minh, bắn lên dung nham cao vọt mấy chục trượng.

Một đòn không trúng, Hỏa Nham cự thú chạy băng băng hướng Lâm Minh. Thể hình nó tuy lớn nhưng là tốc độ cực nhanh, lúc chạy tiếng gió như sấm.

Lâm Minh lúc này đang ở giữa không trung, thân hình hắn hơi khựng lại, chân nguyên liên hệ vào trong hạt giống Tà Thần, Lôi Linh gào thét!

Trong nháy mắt Hỏa Nham cự thú nhào về phía Lâm Minh, thân thể hắn giống như cành liễu bị gió thổi bay, đẩy ra phía sau. Cùng lúc đó, ngón tay hắn bắn ra, một chiếc cương châm dài ba tấc giống như điện chớp bắn ra, mục tiêu chính là mắt trái của Hỏa Nham cự thú.

Phốc!

Tà Thần cương châm chuẩn xác đâm vào trong mắt Hỏa Nham cự thú, lại từ sau lưng nó xuyên ra!

Nham thạch vỡ nát, máu nóng rực màu đỏ tím phun bắn ra, Lâm Minh tập trung nhìn vào, máu kia dĩ nhiên là dung nham.

Với hỏa nham làm thịt, dung nham làm máu, Hỏa Tinh làm tim, hung thú như thế tạo thành khiến Lâm Minh xem thế là đủ rồi.

Tuy nhiên nó chung quy là vừa mới thành hình, hấp thu Hỏa nguyên khí không đủ khiến thực lực của nó suy giảm mạnh.

Mắt trái bị phế, Hỏa Nham cự thú phát ra tiếng gầm phẫn nộ, nhắm chuẩn Lâm Minh liên tiếp phun ra mấy quả cầu lửa màu tím.

Nhưng mà lại bị Lâm Minh lần lượt né tránh, ngón tay búng ra, Tà Thần cương châm gào thét bay ra, chuẩn xác đâm vào mắt phải Hỏa Nham cự thú.

Ngao...!!!

Hỏa Nham cự thú phát ra một tiếng hét thảm, Lâm Minh nhắm chuẩn cơ hội, thân thể như tên bắn vọt ra, Tử Huyễn thương trong tay đâm thẳng cái miệng khổng lồ của Hỏa Nham cự thú.

Lôi Hỏa lực tương giao, Lôi Hỏa Sát!

Ầm!

Lôi Hỏa Sát nổ tung trong miệng Hỏa Nham cự thú, trong lúc nhất thời, đá vụn dung nham bay múa bốn phía, nửa thân trước của Hỏa Nham cự thú toàn bộ bị nổ thành mảnh vụn. Lâm Minh vận chân nguyên hộ thể, ngạnh kháng mảnh vỡ xung kích. Cùng lúc đó, hắn phóng ra cảm giác, chuẩn xác tìm được bóng dáng Lạc Tinh chi hỏa trong hàng ngàn hàng vạn mảnh vỡ.

- Ở chỗ này!

Lâm Minh nhìn thấy một ngọn lửa màu tím ở xa mười trượng, chỉ bằng bàn tay, bộ dạng có vẻ uể oải không phấn chấn.

Lâm Minh vung tay áo, thân thể như cá xuyên qua mười trượng hư không, một tay chộp tới Lạc Tinh chi hỏa.

Lạc Tinh chi hỏa theo bản năng cảm thấy sợ hãi muốn chạy trốn, nhưng mà nó bị thương nặng lại làm sao có thể chạy thoát được Lâm Minh.

Một tay chộp lấy Lạc Tinh chi hỏa, Thanh Thương chân nguyên bám lên bàn tay bị Lạc Tinh chi hỏa thiêu đốt, phát ra tiếng xèo xèo. Trong nháy mắt, chân nguyên hộ thể của Lâm Minh bị đốt ra một lỗ thủng.

- Lạc Tinh chi hỏa này, tính ăn mòn thật mạnh!

Rất nhiều Hỏa Tinh, Lôi Linh đặc thù sẽ căn cứ sự bất đồng của ngọn lửa và sét dựng dục ra chúng nó mà có được tính chất bất đồng. Tỷ như Diệt Huyết Tà Lôi sinh ra ở nơi đại hung, có thuộc tính khát máu. Mà Lạc Tinh chi hỏa này rồi lại có được đặc tính ăn mòn chân nguyên.

Bởi vì Lạc Tinh chi hỏa quá mức thưa thớt, ở trong điển tịch chỉ nhắc tới thô sơ giản lược, căn bản là chưa từng miêu tả qua tính chất của nó.

Lâm Minh liên tiếp đánh ra mấy chục phù văn màu xanh da trời, toàn bộ rơi trên Lạc Tinh chi hỏa, đây là thuật phong ấn Hỏa Tinh.

Xèo xèo!

Một đám phù văn vừa mới tiếp xúc Lạc Tinh chi hỏa liền bị ăn mòn thành tro tàn, Lâm Minh không chút động tâm, ngón tay động càng lúc càng nhanh, ngưng tụ thành bóng ngón tay thật dày.

Phù văn càng ngày càng nhiều, Lạc Tinh chi hỏa giãy giụa kịch liệt. Nó ăn mòn một cái phù văn, lại có mấy cái phù văn mới dán lên, kết quả phù văn càng dán càng dày, mà hào quang của nó lại càng ngày càng ảm đạm, cuối cùng hoàn toàn bị phong ấn.

Lâm Minh khẽ thở nhẹ một hơi, ngón tay động liên tục, phát ra từng sợi chân nguyên quấn quanh lên Lạc Tinh chi hỏa, cuối cùng bọc nó thành một cái kén.

Thành công rồi!

Lâm Minh lấy ra một cái hộp ngọc đặc thù, đặt cái kén vào trong, thu vào trong Tu Di giới. Hiện tại cũng không phải thời cơ tốt để hấp thu Lạc Tinh chi hỏa, dù sao là Hỏa Tinh địa giai trung phẩm, với thực lực hiện tại của Lâm Minh hấp thu cực kỳ miễn cưỡng. Huống chi Thần Hoàng bí cảnh nguy cơ tứ phía, cũng không có người hộ pháp cho mình. Không cẩn thận một cái là có thể mất mạng ở đây.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.