Chương trước
Chương sau
Hai cường đối mặt, lôi đài gió lạnh hiu hiu, phất nhẹ khăn che mặt của Tĩnh Thiền Ngọc. Chiếc khăn che chỉ nhẹ nhàng treo sau tai Tĩnh Thiền Ngọc, nhưng không vì công kích của đối phương hay chân nguyên càn quét mà bị xốc lên. Đây là dấu hiệu bình thản của Tĩnh Thiền Ngọc, cũng là nguyên nhân nhiều người nhất trí nhận định Tĩnh Thiền Ngọc có thể giành hạng nhất ba mươi sáu nước.

Cô gái này, làm người ta có cảm giác sâu không lường được!

- Ngươi rất mạnh, đáng tiếc, công pháp của ta đặc thù, chiêu thức của ngươi không có hiệu quả với ta.

Sau khi trận đấu bắt đầu, Tĩnh Thiền Ngọc cùng Lâm Minh cũng chưa lập tức ra tay, nhìn nhau một hồi, Tĩnh Thiền Ngọc chậm rãi nói.

Theo lời nói nhu hòa của nàng, xung quanh người nàng ngưng tụ thành một vầng sáng vàng dịu mắt, thoạt nhìn giống vỏ trứng dày.

Nhìn vỏ trứng này, Lâm Minh không có phản ứng gì, Tử Linh xem trận bên dưới lại thở ra một hơi lạnh. Lúc trước trong trận đấu với Tĩnh Thiền Ngọc, Tam Thập Lục Quang Nhận Tuyệt Sát của nàng chính là bị lớp vỏ trứng này cản lại.

Tử Linh rất tự tin vào uy lực của Tam Thập Lục Quang Nhận Tuyệt Sát, nhưng bắn lên vỏ trứng này lại như dao cùn chặt vào khúc gỗ, đi tới chậm như sên bò, nhanh chóng hao hết năng lượng mà tiêu tán.

Lâm Minh không nói gì, ánh mắt nhắm rồi lại mở, lốc xoáy luân hồi màu đen mang theo linh hồn lực tinh thuần lao thẳng về phía Tĩnh Thiền Ngọc!

Một đòn này, Lâm Minh sử dụng chín phần lực lượng, lúc trước đấu với Bích Đình Hoa, Lâm Minh còn giữ lại, làm đối phương vận dụng Thôi Hồn đại pháp chống đỡ đứt quãng khoảng mười lăm phút, là vì đủ hấp thu năng lượng linh hồn tinh thuần chôn giấu trong tinh thần chi hải, đồng thời cảm ngộ Luân Hồi võ ý.

Hiện giờ đối mặt với Tĩnh Thiền Ngọc, Lâm Minh cảm giác được phòng ngự linh hồn của đối phương mạnh mẽ, dù là toàn lực đối phó cũng chưa chắc thắng được.

Ầm!

Công kích linh hồn không hình không chất, va đụng mạnh lên vỏ trứng vàng, khiến cho vỏ trứng biến dạng.

Két két két...

Vỏ trứng vàng như bong bóng lung lay trong gió bão, có thể tan vỡ bất cứ lúc nào, nhưng vẫn cứ không vỡ.

Gạch lát xung quanh lôi đài bị vỏ trứng rung động dữ dội đè vỡ nát, hình thành vết rạn như mạng nhện, nhưng Tĩnh Thiền Ngọc đứng giữa trung tâm lại khép hờ mắt ngọc, bình tĩnh như thường.

Gió lốc năng lượng ở ngoài vỏ trứng vàng hình thành đối lập rõ ràng với Tĩnh Thiền Ngọc bình thản, quần áo bay bay, khăn che mặt phe phẩy, nhất thời làm rất nhiều võ giả thanh niên say mê.

- Võ giả Thổ hệ?

Lâm Minh cảm giác được Thổ nguyên khí mạnh mẽ ẩn chứa trong vỏ trứng dày này, hoàn toàn ngăn cản công kích linh hồn vô hình vô dạng của hắn.

- Đúng vậy, chân nguyên của tiểu nữ trời sinh hòa hợp với Thổ nguyên khí, độ phù hợp lục phẩm trung đẳng, màn phòng hộ chân nguyên trên người ta là do nguyên khí Thổ hệ nổi danh lực để phòng ngự. Chẳng những có thể phòng ngự được công kích võ kỹ, còn có thể phòng ngự được công kích linh hồn của ngươi! Đây là phòng ngự tuyệt đối của ta. Ta tự nhận linh hồn lực không bằng các hạ, cũng không bằng Bích sư huynh, nhưng ta lại có biện pháp làm công kích linh hồn của ngươi không có hiệu quả!

Tĩnh Thiền Ngọc nói không lớn, nhưng lại rõ ràng lọt vào tai người. đam mỹ hài

- Độ phù hợp lục phẩm trung đẳng!

Võ giả có được thuộc tính đặc biệt vốn đã không nhiều, hơn nữa đa số là độ phù hợp tam phẩm tứ phẩm, độ phù hợp ngũ phẩm đã rất hiếm có. Độ phù hợp lục phẩm là hiếm thấy trên đời!

Độ phù hợp ngũ phẩm thượng đẳng đã có thể làm chân nguyên dung hợp trăm phần trăm với nguyên khí thuộc tính đặc biệt, độ phù hợp lục phẩm lại có thể dẫn chân nguyên nhập thể, rèn luyện thân xác.

- Khó trách Tĩnh Thiền Ngọc đánh một đường tới giờ, rất hiếm dời bước. Bản thân nàng có chiêu phòng ngự tuyệt đối này, căn bản không sợ công kích của bất kỳ ai, cho nên tự nhiên không cần phải né.

- Không công phá được vỏ trứng của nàng, vậy nàng sẽ ở vào thế bất bại, công kích linh hồn của Lâm Minh không có hiệu quả, vậy làm sao mà đánh?

Người nói chuyện là một võ giả nằm trong số ít mua Lâm Minh thắng, bọn họ vốn là nhìn trúng tỷ lệ cao của Lâm Minh mới mua, bây giờ xem ra khả năng lớn là mất cả vốn gốc.

- Hắc hắc, bảo ngươi đi ngươi mua Tĩnh Thiền Ngọc, tuy rằng không kiếm nhiều, nhưng nắm chắc lớn, công kích linh hồn vốn đã không phải chính đồ, Lâm Minh có thể với tu vi Luyện Cốt đỉnh phong đi đến bây giờ, chính là dựa vào công kích linh hồn lợi dụng, rất nhiều đối thủ của hắn căn bản không hiểu phòng ngự linh hồn, bị đánh không kịp trở tay, bằng không làm sao lại thua một tiểu tử Luyện Cốt đỉnh phong? Bích Đình Hoa kia cũng là ngu xuẩn, rõ ràng có võ kỹ, lại cứ muốn dùng công kích linh hồn đấu với Lâm Minh. Nếu luận võ cứng đối cứng, hắn làm sao có thể thua?

- Bây giờ Lâm Minh đụng tới võ giả tinh thông phòng ngự linh hồn lực, xem hắn còn có thể làm được cái trò gì!

Võ giả vừa nói tâm tình không tệ, lúc trước hắn bỏ mười viên Chân Nguyên thạch mua Tĩnh Thiền Ngọc thắng, tuy rằng không kiếm được mấy xu, nhưng cũng đủ cho hắn tiêu dùng một trận.

Ở trong vỏ trứng vàng, trong tay Tĩnh Thiền Ngọc bắt một cái thủ quyết, vầng sáng vàng mờ ảo bao phủ hai tay nàng, như ngọc khắc ngâm trong ánh đèn vàng.

- Công kích của ngươi đã xong chưa? Như vậy... Tới lượt ta!

Nếu công kích không có hiệu quả, Lâm Minh dứt khoát thu hồi công kích linh hồn, cười nói:

- Cảnh cáo đối phương trước khi công kích, cô thật là có đủ tự tin.

Tĩnh Thiền Ngọc hé môi, vừa kết ấn vừa nói:

- Chúng ta tỷ đấu với nhau, không phải đấu sống chết, hơn nữa... Công kích của ta rất khó tránh né, dù nói cho ngươi, ngươi cũng không tránh thoát!

Tĩnh Thiền Ngọc bản tính bình thản, không phải người thích khoe khoang phóng đại thực lực của mình, nàng nói không tránh thoát được chiêu thức, vậy sẽ là không tránh thoát được!

Ngón tay của nàng kết ấn ngày càng nhanh, hoàn toàn mờ nhạt, chỉ trong hai nhịp thở đã kết ấn hơn một ngàn lần!

- Minh Thiện Thiên Diệp thủ!

Tĩnh Thiền Ngọc vừa trở tay, ngón tay ngưng tụ thành cả chuỗi bóng ngón tay, bắn ra khắp nơi như mũi tên, ngợp cả trời đất!

Trong nháy mắt, Lâm Minh đã bị bóng ngón tay bao vây! Vô số bóng ngón tay phá vỡ không khí, tiếng xẹt xẹt vang lên không ngớt, những bóng ngón tay này phải có hơn một ngàn!

Minh Thiện Thiên Diệp thủ, đã dám xưng là Thiên Diệp thủ, tự nhiên danh bất hư truyền!

- Khó trách nói không tránh thoát được, như vậy làm sao mà trốn!

Lúc trước chỉ có Tử Linh lĩnh giáo qua một chiêu này, nàng chỉ nháy mắt đã bị đánh trúng, phá đi Ẩn Thân thuật, sau đó bị Tĩnh Thiền Ngọc một chiêu Minh Thiện Bàn Nhược chưởng đánh bại.

Tử Linh biết rõ một chiêu này mạnh mẽ, căn bản không cho người ta có cơ hội chống cự. Nàng có thể tưởng tượng, nếu Lâm Minh bị Minh Thiện Thiên Diệp thủ đánh trúng, như vậy tiếp theo hắn sẽ không tránh thoát Minh Thiện Bàn Nhược chưởng, kết quả sẽ là... Thua trận!

Đối mặt với ngón tay Minh Thiện Thiên Diệp thủ, nếu là người có thực lực đủ mạnh như Phương Khải, có thể thoải mái chống đỡ, muốn tránh ra? Tử Linh không cảm thấy có loại khả năng này.

- Tụ!

Tĩnh Thiền Ngọc hợp hai tay, tất cả bóng ngón tay đánh về phía Lâm Minh!

Khóe miệng Lâm Minh nhếch lên, Kim Bằng Phá Hư!

Phụp phụp phụp phụp phụp phụp!

Trong nháy mắt, Lâm Minh bị không biết bao nhiêu ngón tay đánh trúng, ngón tay xuyên qua thân thể Lâm Minh bắn xuống gạch lát bên dưới, trực tiếp chấn nát gạch lát, đá vụn tung lên!

Người xem không kịp hô lên, lúc này bóng người Lâm Minh đã tiêu tán, thì ra chỉ là một cái tàn ảnh!

- Ở bên kia!

Một người giật mình hô, chỉ lên bầu trời, mọi người nhìn theo, chỉ thấy một cái bóng mờ nhạt, tàn ảnh kéo dài trải rộng khắp bầu trời, căn bản không nhìn rõ ai mới là Lâm Minh thật sự!

Bịch bịch bịch!

Thân thể Lâm Minh như cơn gió lốc, cảm giác của hắn nhạy bén, mỗi một ngón tay đều không thoát khỏi nắm giữ. Những ngón tay này có trước có sau, không phải bắn đồng loạt, như vậy Tĩnh Thiền Ngọc đồng thời khống chế một ngàn bóng ngón tay cũng không dễ dàng.

Lâm Minh lợi dụng khoảng cách giữa những bóng ngón tay bắn tới, như chim yến lượn trong bão táp, chạy nhảy xuyên qua!

Có Phong chi ý cảnh thêm vào, thân pháp của hắn như mộng như ảo. Nhiều lúc người xem nghĩ hắn đã đến góc chết, không thể tránh né nữa, nhưng cuối cùng bị ngón tay xuyên thủng lại chỉ là tàn ảnh của Lâm Minh để lại.

Dưới bóng ngón tay dày như mưa rơi, bảo trì tốc độ di chuyển và né tránh như thế, người xem liên tục kinh hồn. Loại tốc độ cực hạn đối đầu này mang tới rung động, trở thành bữa tiệc thị giác chưa từng có đối với bọn họ!

- Tốc độ thật nhanh!

Ngay cả chủ điện Mục Thanh Hồng cũng bị kinh động, một thiếu niên mười sáu tuổi có được loại thân pháp này, quả thật là khó tin, một ngàn đạo chỉ tay, tốc độ nhanh như mũi tên, lại còn có người điều khiển, công kích dày đặc không kẽ hở, không có quy luật gì, muốn lướt qua giữa công kích như vậy, chẳng những cần có tốc độ, còn phải có cảm giác nhạy bén và sức phán đoán trong nháy mắt!

Vù vù vù!

Giữa năng lượng bão táp này, Lâm Minh mạnh mẽ tránh né tất cả công kích, tới bên cạnh Tĩnh Thiền Ngọc!

Tĩnh Thiền Ngọc cuối cùng mất đi bình thản ngày thường, trong mắt đẹp không thể tin nổi nhìn Lâm Minh, trong lòng nhảy loạn.

Hắn muốn làm gì?

Nghĩ lại xung quanh mình còn có phòng ngự tuyệt đối, Tĩnh Thiền Ngọc liền hơi yên lòng. Ngay lúc này, Lâm Minh đang di chuyển cực nhanh đột nhiên vung nắm đấm.

Phòng ngự mạnh quả thật sẽ làm rất nhiều võ giả cảm thấy khó giải quyết, nhưng đối với Lâm Minh thì lại không thành vấn đề. Luyện Lực Như Tơ chuyên khắc tính phòng ngự của võ giả, chân nguyên trực tiếp thẩm thấu vào bên trong tầng phòng ngự, thông qua phương thức chấn động làm tan rã kết cấu bên trong tầng phòng ngự!

Đơn nguyên toàn thân cùng theo nhịp thở, chân nguyên phóng khắp toàn thân, năm ngàn cỗ chân nguyên chấn động ngưng tụ vào tay phải!

- Phấn Thân Toái Cốt quyền!

Lâm Minh quát lớn, một quyền đánh ra như Giao Long xông khỏi biển rộng!

Ầm!

Một quyền rắn chắc nện mạnh lên màn phòng hộ, năm ngàn cỗ chân nguyên chấn động tuôn ra, bắt đầu làm tan rã những kết cấu cực nhỏ trên “vỏ trứng” của Tĩnh Thiền Ngọc.

Rắc rắc rắc rắc!

Chỉ nghe tiếng như thủy tinh vỡ vụn vang lên, tầng vỏ trứng được xưng là phòng ngự tuyệt đối kia lại như thủy tinh bị đập vỡ, tan tành thành cả ngàn mảnh vụn!

Một cỗ chân nguyên chấn động xé ra một mảnh vỡ, nếu số lượng chân nguyên chấn động lên tới cả vạn cả triệu, Luyện Lực Như Tơ sẽ trực tiếp biến mọi thứ thành bụi bặm!

Nhìn thấy phòng ngự tuyệt đối của nàng bị Lâm Minh một quyền đánh tan, Tĩnh Thiền Ngọc hoàn toàn ngây người!

Sao lại thế này!

Tĩnh Thiền Ngọc không phải là người thích khoác lác, dám xưng là phòng ngự tuyệt đối, nàng tự nhiên có vài phần dựa vào, vỏ trứng vàng của nàng có tính dai cực mạnh, đối mặt với công kích mạnh mẽ sẽ chỉ biến hình, nhưng sẽ không vỡ nát.

Nhưng bây giờ, còn chưa hề biến dạng, đã trực tiếp vỡ nát!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.