"Phụ hoàng, đã tối như vậy rồi ngươi còn đến nơi này làm gì vậy?"
"Ta đến thăm Huyền Băng, tiện thể để hỏi xem nó có muốn đi học viên ma pháp không? Gần đây ta bận quá không hỏi được gì."
"À ra thế."
"Phải rồi ta đã khôi phục địa vị cho con rồi đấy. Từ nay về sau con hãy đến Trấn Thiên cung nghỉ ngơi đi, đửngbơ lãnh cung nữa."
"Đa tạ phụ hoàng."
"Không sao, là ta có lỗi với con."
"Phụ hoàng không có lỗi, lỗi là do nhi thần không tự bảo vệ được mình, đã làm phụ hoàng lo lắng."
"Thôi được rồi, con về cung đi."
"Dạ."
"Còn nữa, hai ngày nữa con hãy vào học viện ma pháp Pháp Linh với Băng nhi đi. Ta đã nghe Băng nhi bảo con có thể tu luyện được rồi, hơn nữa còn là ma pháp sư."
"Đa tạ phụ hoàng đã quan tâm. Nhi thần cáo lui." Quái lạ sao con bé đó biết mình là ma pháp sư nhỉ.
"Ừ, lui đi."
Sau khi Trấn Thiên đi thì hoàng thượng cũng đi luôn.
"Aizzz phụ hoàng à sao người không hỏi huynh ấy là hệ nào. Chả phải con đã nói là từng nhìn thấy huynh ấy tập luyện ma pháp lúc ở lãnh cung rồi à."
Sáng hôm sau, Trấn Thiên phải đi thỉnh an hoàng hậu, hoàng thượng và cả thái hậu nữa nên mệt đến độ muốn rời khỏi đây. Chỉ viếng thăm thì không sao, đằng này lại còn hỏi thăm này nọ làm trả lời cũng mệt đứt hơi.
Hôm nay là ngày Trấn Thiên phải đến Pháp Linh học viện với Băng nhi để báo danh nữa. Đến nơi, chỉ thấy xung quanh trật kín người, rất đông. Sau một thời gian chờ cuối cùng cũng đến lượt. Theo như nhiều người khác đặt tay lên một quả cầu thủy tinh sau đó truyền ma lực vào. Trấn Thiến đã cố ý chỉ truyền vào đó một loại ma pháp là thổ hệ nên cũng chả nổi bật lắm. Mọi người chỉ tò mò thân phận của người thanh niên mới đến này và cũng vì người này quá đẹp trai mà thôi.
Sau khi đăng kí xong nhận được tin nửa tháng nữa học viện mới bắt đầu học thì Trấn Thiên đã quyết định đi Mê vụ sơn lâm để bắt ma thú và cũng là để tập luyện. Nghe Kim Long nói ở đó cũng có một ma thú rất mạnh mà nó giao đấu với ma thú đó nên mới bị thương. Nó mạnh hơn cả Kim Long Trước kia nhưng bây giờ thì thua xa bởi vì Kim Long đã đột phá nhiều như thế thì chắc chắn là thắng được. Bất quá phải tốn khá nhiều sức vì nó có lực phòng thủ rất mạnh. Tên của con ma thú đó là Huyền Long Vũ, là một con rùa khổng lồ có đầu rồng và biến dị.
Cưỡi trên người Kim Long bay vào trung tâm mê vụ sơn lâm, Trấn Thiên có chút hồi hộp không biết mình có thể khế ước được nó không. Thế nhưng mặc kệ là có hay không cũng đều muốn thử. Một kiếp làm sát thủ đã tạo cho Trấn Thiên bản năng muốn giao đấu với những kẻ mạnh. Đến nơi chỉ thấy một con rùa khổng lồ với chiếc đầu là đầu rồng, da là một lớp vảy nhìn trông cực cứng. Đó là còn chưa kể đến bộ móng vuốt sắc nhọn và cái mai dày tổ chảng ra nữa chứ.
Đi đến trước mặt Huyền Long Vũ làm nó khá ngạc nhiên vì trước giờ chưa từng có ai dám đến gần nó nư vậy, thế mà tên tiểu tử này lại dám.
"Huyền Long Vũ, ta muốn khế ước với ngươi. Ngươi có thể chọn khế ước hoặc là chết."
"Ha ha.... Acon người mà cũng có kẻ mạnh miệng như vậy sao? Thật thú vị. Ngươi có biết ngươi sẽ có kết cục gì không khi nói với ta bằng cái giọng ấy hả?"
"Ta nhắc lại một lần nữa, Huyền Long Vũ ngươi hãy làm vật khế ước với ta hoặc là chết."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]