Số càng lớn, cư dân càng nghèo.
Trước đây Phong Thiên Tuyết sống ở số 32, về cơ bản thuộc khu dân cư tầng lớp thấp, tiền thuê rẻ, môi trường sống cũng rất bình thường.
Nhưng bây giờ mới mấy ngày, cô đã chuyển đến số 1 đường Hạnh Phúc, nơi mọi người đều phải ngước nhìn!
Cô thò đầu ra khỏi xe, ngước lên nhìn toà nhà phồn hoa trước mặt, trong lòng cảm thấy thấp thỏm bất an, cô quay lại hỏi: “Căn này bao nhiêu tiền?”
“Không đắt, hơn mười ba triệu” Lôi Vũ mỉm cười đáp: “Một trăm tám mươi lăm mét vuông, bốn phòng ngủ và hai phòng khách, sau này các bé lớn lên cũng có thể ở được.”
“Mua khi nào vậy?” Phong Thiên Tuyết hỏi.
“Một tiếng trước.” Lôi Vũ cười trả lời: “Toà nhà này là do công ty con của Thịnh Thiên phát triển, căn của cô là căn mẫu, đã mở bán được nửa năm, sửa lại một chút rồi thay đồ trong nhà là có thể ở, tôi đã cho người thu xếp, hiện đang xử lý rồi.”
Cô ấy nhìn đồng hồ rồi nói tiếp: “Khi nào có chào tạm biệt cậu Sở rồi ăn trưa với các con xong, về đến nhà là mọi thứ sẽ xong xuôi.
À lát nữa hành lý của cô và Tiểu Tử Bảo cũng sẽ được chuyển đến nhà mới, và cô cũng đã được đi làm lại.”
Lôi Vũ sắp xếp mọi việc rồi thông báo cho Sở Tử Mặc đưa thím Chu và các con đến nhà hàng gần nơi ở mới để cô gặp.
Sự sắp xếp ổn thoả chu đáo này khiến Phong Thiên Tuyết không tìm được lỗi nào, chỉ là trong lòng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-tam-bao/688821/chuong-412.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.