Chương trước
Chương sau
Phong Thiên Tuyết nhanh chóng tắm rửa, thay bộ quần áo rồi sang phòng bên tìm Dạ Chấn Đình.
“Cốc cốc cốc!” Phong Thiên Tuyết gõ cửa nhẹ giọng hỏi: “Là tôi, tôi vào được không?”
“Vào đi” Giọng của Dạ Chẩn Đình truyền đến.
Phong Thiên Tuyết đẩy cửa ra, trong phòng ánh đèn mờ mờ, chỉ có phòng tắm có ánh sáng yếu ớt, nhưng không có tiếng nước chảy.
Phong Thiên Tuyết cắn môi và thận trọng bước tới…
Ánh sáng ấm áp phát ra từ trong nhà vệ sinh rộng rãi.
Nước trong bồn tắm được phản chiếu trên trần nhà, sóng sánh.
Dạ Chẩn Đình không mặc gì nhắm mắt dựa vào bồn tắm, tận hưởng giây phút thư thái…
Phong Thiên Tuyết vội vàng nhắm mắt lại, căng thẳng xoay người lại: “Anh, anh đang ngâm mình à, vậy tôi ra ngoài trước đây.”
Dạ Chẩn Đình không để ý đến cô.
Phong Thiên Tuyết bước nhanh ra ngoài, nhưng vừa đi được vài bước, cô lại nghĩ đến một vấn đề khác, tại sao không nhân cơ hội này để xác minh xem anh có hình xăm đầu sói ở eo phía sau lưng không?
Nghĩ đến đây, cô dừng lại và lấy hết can đảm nói: “Tôi, tôi muốn nói chuyện với anh”
“Hả?” Dạ Chẩn Đình trả lời.
“Món quà khủng bố tối nay có phải anh gửi không?” Phong Thiên Tuyết nói chuyện chính trước.
Dạ Chẩn Đình mở mắt: “Có người giả danh tôi gửi hàng chuyển phát nhanh cho cô?”
“Đúng” Phong Thiên Tuyết gật đầu, “Chập tối hôm nay, tôi nhận được một đơn hàng chuyển phát nhanh, bên trong đặt xác của một con mèo con và một quả bom..”.
Nói đến điều này, đến bây giờ cô vẫn còn sợ hãi, “Cũng may là phát hiện kịp thời, hơn nữa uy lực của quả bom đó cũng không lớn lắm, nếu không bây giờ tôi chết rồi”
Dạ Chẩn Đình im lặng một lúc, sau đó cầm điện thoại di động gọi cho Lôi Vũ: “Có người chuyển hàng chuyển phát khủng bố, điều tra xem là ai đã gửi.”
“Vâng.”
“Không phải anh gửi à? Vậy thì là ai.” Phong Thiên Tuyết khó hiểu, “Ai dám giả danh anh chứ?”
Có người muốn hại cô không phải chuyện kỳ lạ gì, nhưng lại có người dám gia danh Dạ Chẩn Đình để hãm hại cô thì thật kỳ lạ.
“Đã cử người cứ đi điều tra rồi, chắc sẽ sớm có kết quả thôi” Dạ Chấn Đình lau nước trên mặt đi, “Còn việc gì nữa không?”
“Ngoài ra còn chuyện sợi dây chuyền..”
“Cô còn thời gian một ngày” Dạ Chấn Đình hoàn toàn không cho phép thương lượng.
“Nhưng.”
Phong Thiên Tuyết vốn dĩ vẫn muốn cầu tình, nhưng Dạ Chẩn Đình đã nhắm mắt lại rồi, thể hiện rằng anh không muốn nghe thêm nữa.
Phong Thiên Tuyết bĩu môi và lườm anh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.