Phong Thiên Tuyết nghe lời tựa sát vào lòng anh, không dám nhúc nhích nữa.
Có lẽ vì quá mệt nên chẳng mấy chốc cô đã ngủ thiếp đi. Cô nép mình trong vòng tay anh, ngoan ngoãn như một chú mèo con…
Dạ Chấn Đình không ngủ được. Anh cúi đầu nhìn người phụ nữ trong lòng mình, khẽ chau mày.
Cơ thể cô rất đẹp, mỗi bộ phận trên cơ thể đều hoàn hảo, làn da mịn màng như sữa bò.
Giờ cô lại tựa sát vào anh.
Bảo anh làm sao không xao động chứ?
Nhưng anh không thể chạm vào cô…
Anh cẩn thận rút cánh tay ra, đi vào phòng tắm tắm nước lạnh rồi chống đẩy một trăm cái mới bình tĩnh lại. Sau đó anh mặc áo choàng tắm, quyết định ngủ trên ghế sofa.
Cách cô xa một chút sẽ không khó chịu nữa…
Không biết có phải vì ở cạnh anh nên cô cảm thấy rất an toàn hay không, mà sau khi trải qua chuyện nghiêm trọng như vậy, Phong Thiên Tuyết vẫn có thể ngủ, còn ngủ say.
Cô ngủ thẳng đến khi trời sáng. Mở mắt, ánh ban mai chiếu vào cửa sổ sát sàn.
Phong Thiên Tuyết sờ chiếc gối bên cạnh theo bản năng…
Người đâu rồi?
Không thấy.
Cô lập tức ngồi dậy, lớn tiếng gọi: “Call boy, call boy!”
Không một ai trả lời.
Phong Thiên Tuyết quấn khăn tắm nhìn quanh phòng vẫn không thấy bóng dáng của anh.
Có một mẩu giấy nhắn dán trên gương. Cô lại gần xem thử, là lời nhắn của anh…
Tôi đi trước, quần áo để trong tủ. Cô có thể kêu họ đưa đồ ăn vào phòng. Ăn sáng xong, quản lý sẽ bố trí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-tam-bao/688665/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.