Chương trước
Chương sau
Đúng lúc này, một bóng người cao lớn bước xuống xe và đi thẳng đến bên này, trên người mang theo hơi lạnh thấu xương: “Buông cô ấy ra!”
Phong Thiên Tuyết quay đầu lại nhìn, cô không khỏi sững sờ…
Cô nhớ tới vào buổi tối của hôm đấu giá vừa rồi, cô bị một đám thanh niên giở trò khiếm nhã ở ven đường, “con nợ trai bao” cũng xuất hiện như thế này…
“Cậu Đoạn… á..”
Tên vệ sĩ cao lớn đang định nói chuyện thì bị Đoạn Thiên Nhai vặn ngược cổ tay.
Chỉ nghe thấy một tiếng “rắc” vang lên, tên vệ sĩ ngã xuống đất, đau đến nỗi mặt mũi nhăn nhó, kêu gào thảm thiết.
“Cậu Đoạn bớt giận, tôi không biết cô ấy là người của cậu.” Cậu Tần sợ tái
mặt, vội vàng xin lỗi Phong Thiên Tuyết, “Là tôi có mắt như mù, không nên xúc phạm cô.”
“Ừ.” Phong Thiên Tuyết trợn tròn mắt, rốt cuộc cậu Đoạn này có lại lịch gì vậy?
“Cút!” Đoạn Thiên Nhai lạnh lùng quát.
Cậu Tần vội vàng dẫn người của mình bỏ đi một cách chật vật.
Phong Thiên Tuyết ngơ ngác nhìn bọn họ, sau đó lại nhìn Đoàn Thiên Nhai: “Anh…”
“Sao thế? Không nhận ra anh à?” Đoạn Thiên Nhai ra vẻ thần bí mà nở nụ cười xấu xa, “Mới có mấy ngày không gặp mà đã quên anh rồi, đau lòng quá đi mất!”
“Không thể nào, anh thực sự là…”
Phong Thiên Tuyết sợ ngây người, ngay cả giọng nói cũng giống như vậy, anh
ta thật sự là “con nợ trai bao” ư?
“Vết thương trên vai không sao chứ?”
Đoạn Thiên Nhai thấy áo khoác cô bị kéo xuống nên tưởng vết thương của cô bị đụng phải.
“Thật sự là anh sao?”
Phong Thiên Tuyết xác nhận một lần nữa, “Anh, sao anh lại.”
“Lên xe trước đã” Đoạn Thiên Nhai kéo cô lên xe.
Trong lòng Phong Thiên Tuyết chống cự theo bản năng, nhưng khi nhìn thấy chiếc xe Aston Martin thì cô lập tức buông lỏng cảnh giác và theo anh ta lên xe, cô thắt dây an toàn và chỉnh lại chỗ ngồi một cách thuần thục…
“Anh còn tưởng em không nhận ra anh nữa cơ” Đoạn Thiên Nhai trêu ghẹo,
“Xem ra lần trước đã để lại cho em ấn tượng rất sâu sắc… Anh cả của anh cũng…”
“Bốp!” Đoạn Thiên Nhai còn chưa kịp nói xong thì Phong Thiên Tuyết đã hung hăng tát anh ta một cái, cô nghiến răng nghiến lợi, tức giận mắng,
“Đồ call boy chết tiệt nhà anh, không ngờ lại dám trêu tôi!”
“O…”
Đoạn Thiên Nhai sững sờ, anh ta còn tưởng Dạ Chấn Đình đã nói rõ với cô và cũng giới thiệu thân phận của anh ta rồi, thế nên vừa rồi anh ta định nói “Anh cả của anh cũng đã nói với em rồi nhỉ?
Không ngờ cô lại tưởng anh ta là thân phận khác của Dạ Chấn Đình…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.