Nửa kỳ hạn khó khăn lắm mới qua, chỉ cần anh chịu đựng thêm một thời gian nữa là có thể được giải thoát.
Dù sao cô cũng không biết hình dáng của anh, cho dù sau này có gặp phải ở trên đường cũng không nhận ra được.
Nhưng… nếu để cho cô nhìn thấy mặt anh, có lẽ sẽ thật sự dây dưa không rõ mất…
Nói vậy hình như cũng hợp tình hợp lý…
Lẽ nào có thật sự suy nghĩ nhiều?
“Nếu không phải bốn năm trước tôi động vào cô lại hại có sảy thai, tôi sẽ không chơi với cô đâu!”
Dạ Chẩn Đình nói thêm một câu có vẻ tình sâu ý nặng.
Đêm đó anh bị người ta bỏ thuốc, mơ mơ màng màng mà ngủ với cô, hơn nữa còn hung hăng như con thú, không hề thương tiếc…
Đến bây giờ anh vẫn còn nhớ dáng vẻ cô khóc lóc xin tha dưới người anh, mỗi lần nhớ lại cảm giác máu sôi trào, vô cùng hổ thẹn…
“Coi như anh có chút lương tâm.”
Phong Thiên Tuyết đã bớt nghi ngờ. Cô nghĩ kỹ lại, sao người cao ngạo như Dạ Chẩn Đình có thể giả vờ làm trai bao ở Dạ Sắc, chơi trò nhập vai với cô được?
Lại nói, anh vừa đuổi cô xuống xe không thể vừa đảo mắt đã đổi xe, thay quần áo tới đón cô được chứ?
Cho dù thời gian cho phép nhưng tính tình của anh không cho phép đầu!
“Sau này cô gặp phải chuyện như vậy thì đừng gọi tôi.” Dạ Chẩn Đình nói sang chuyện khác, “Tôi đầu phải vệ sĩ của cô mà tùy cô gọi tới gọi lại chứ?”
“Tôi không muốn làm phiền anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-tam-bao/688565/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.