Chương trước
Chương sau
“Dừng tay!” Một tiếng quát phẫn nộ vang lên.
Hai mẹ con nhà họ Bạch dừng tay, Tư Hạo Hiên bước ra từ nhà vệ sinh nam, nhíu mày liếc Bạch Lộ: “Em lại làm loạn gì vậy hả?”
“Hạo Hiên, có phải anh mới lén đi hẹn hò với Phong Thiên Tuyết.”
“Khoan nói đến chuyện này” Bạch Vũ Thu ngắt lời Bạch Lộ, chỉ vào Lôi Vũ: “Hạo Hiên, cô ta mới đánh Lộ Lộ!”
Tư Hạo Hiên quay đầu nhìn Lôi Vũ, không những không trách móc mà còn cúi đầu xin lỗi: “Xin lỗi bác sĩ Lôi, người nhà không hiểu chuyện.”
Hai mẹ con nhà họ Bạch ngỡ ngàng, không ngờ thái độ của Tư Hạo Hiên lại thế này.
“Sếp Tư khách sáo quá” Lôi Vũ khẽ mỉm cười, “Đây là hội trường, tốt nhất đừng làm loạn, để Dạ Vương bực mình thì không hay đâu.”
“Đúng vậy.” Tư Hạo Hiên gật đầu.
“Hạo Hiên, sao anh lại.”
“Im miệng.” Tư Hạo Hiên ngắt lời Bạch Lộ, gằn giọng quát, “Em biết rõ đây là người của sếp Dạ mà còn dám cãi nhau với cô ấy?”
“Chỉ là một tên cấp dưới thôi mà..” Bạch Lộ thấy mình đã bị sỉ nhục nghiêm trọng, tức phát khóc, “Chẳng lẽ em còn chẳng bằng một tên cấp dưới của sếp Dạ à?”
“Đúng rồi.”
Một giọng nói kiêu ngạo chợt vang lên, bầu không khí dần lạnh xuống, trong nháy mắt đã tuột âm độ.
Bạch Lộ ngẩng đầu nhìn Dạ Chẩn Đình, bị khí thể mạnh mẽ đó đàn áp, cô ta hoảng loạn trốn trong lòng Bạch Thu Vũ không dám ra ngoài.
Bạch Thu Vũ cũng rất lo lắng, ôm con gái lùi ra sau lưng Tư Hạo Hiên.
“Dạ Vương.” Lôi Vũ cúi đầu chào.
Dạ Chẩn Đình khẽ hất cằm.
Lôi Vũ quay đầu lại nhìn mới phát hiện Phong Thiên Tuyết đã ra tự lúc nào, đứng trước cửa nhà vệ sinh quan sát mọi chuyện.
Lôi Vũ vội tiến lên đồ Phong Thiên Tuyết.
“Sếp Dạ, xin lỗi, người nhà làm ồn đến anh, tôi sẽ về… Dạy lại họ.”
Lúc Tư Hạo Hiên đang xin lỗi, Lôi Vũ dắt Phong Thiên Tuyết đến chỗ Dạ Chẩn Đình.
Tư Hạo Hiên khẽ ngừng, ánh mắt phức tạp nhìn Phong Thiên Tuyết rồi lại nhanh chóng nhìn sang chỗ khác.
“Sếp Dạ, ban nãy chỉ là hiểu lầm, hiểu lầm thôi.” Bạch Thu Vũ lập tức hiểu rõ tình hình, cười giải thích: “Chúng tôi không biết cô ấy..” Bà ta chỉ vào Lôi Vũ, “Là người của cậu.”
Ngay sau đó, Bạch Thu Vũ cúi đầu xin lỗi Lôi Vũ, “Bác sĩ Lôi, xin lỗi cô, chúng tôi có mắt không trọng nên xúc phạm đến cô, tôi xin lỗi cô!”
“Mẹ..” Bạch Lộ tức phát run.
Phong Thiên Tuyết nhìn Bạch Thu Vũ ăn nói khép nép, lòng thấy nể phục bà ta, người phụ nữ này có được dãn được, đúng là biết tính toán!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.