Chương trước
Chương sau
Thím Chu đứng trông ở bên cạnh.
Phong Thiên Tuyết nấu một bữa tối đơn giản cho ba đứa bé, sau đó dẫn các con đi đánh răng, rửa mặt rồi đi ngủ.
Sau khi bận bịu xong, Phong Thiên Tuyết cầm điện thoại di động ngồi ở ghế sofa và suy nghĩ, rốt cuộc có cần báo cảnh sát không?
Nếu báo cảnh sát thì họ sẽ phải trao đổi chuyện này rõ ràng, thế thì ma quỷ Dạ sẽ biết đứa trẻ trời xui đất khiến lấy được con chip chính là con của cô.
Đến lúc đó, liệu anh có lầm tưởng cô cố ý xúi giục con mình đi trộm chip không?
E rằng cô không chỉ mất việc mà còn phải chịu trách nhiệm vì tội trộm cắp.
Ma quỷ Dạ tính khí thất thường, cảm xúc thay đổi xoành xoạch, nếu anh khép tội cô thật thì cô hết đường chối cãi.
Hơn nữa, một khi sự việc bại lộ, thân phận của ba đứa bé cũng sẽ bị tiết lộ, liệu gã trai bao ấy có đến tìm cô để đòi các bé con không?
Nghĩ tới những vấn đề ấy, Phong Thiên Tuyết lại chùn chân, thoát khỏi giao diện bẩm số…
Nhưng rồi cô lại nghĩ, nếu không báo cảnh sát thì người áo đen kia lại tìm đến làm sao bây giờ?
Tuy hôm nay chỉ bị hoảng sợ chứ không có nguy hiểm gì, nhưng cả nhà cũng không chịu nổi giày vò như thế này…
“Cuối cùng cũng lắp xong. Thay cửa thôi mà đã kiếm được hơn bốn nghìn, ăn tiền dễ thật đấy, biết thế mặc cả thêm với họ”
Thím Chu đóng cửa lại, bật tivi lên và hạ thấp âm lượng nhỏ, bà có thói quen
vừa dọn dẹp, vệ sinh nhà cửa vừa xem tivi.
Tivi đang chiếu thời sự tối…
“Tin tức mới nhất, vào hai giờ ba mươi rạng sáng đã xảy ra một vụ nổ súng ở bờ biển Nam Tước”
“Người liên quan đến vụ án này là một tên trộm bị nghi ngờ có dính líu đến việc ăn cắp con chip với công nghệ mới nhất được nghiên cứu bởi Tập đoàn Thịnh Thế, hiện nay đã bị cảnh sát bắt về quy án!”
“Được biết trước khi tên tội phạm này bị bắt giữ đã ném con chip xuống biển, hiện nay Tập đoàn Thịnh Thế và cảnh sát đang phối hợp với nhau để vớt con chip…”
Nghe được tin tức này, thím Chu vội vàng cầm chổi dán lại gần.
Phong Thiên Tuyết cũng mở to hai mắt, cô bật to tiếng lên, nhìn chằm chằm vào tivi.
Trên màn hình tivi, một người đàn ông mặc đồ đen bị cảnh sát bắt giữ và áp giải lên xe.
Trước khi cửa xe đóng lại, tên đó nở nụ cười gằn tà ác, rồi nói với giọng âm u: “Cứ từ từ mà vớt đi, vớt được thì tôi thua!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.