Tô Cẩm Nguyệt không ngừng gật đầu nhìn bố mình, bày tỏ mình đồng ý tới, mấy ngày nay Ngô Hạo đã làm công tác tư tưởng với cô rồi.
Tô Chính Khôn lại lắc đầu một cái nói: “Lượng Lượng, cháu đừng phiền lòng, nói thật, dượng không coi trọng công ty thương mại quốc tế của cháu lắm, để Ngô Hạo tới rèn luyện một chút cũng được, Cẩm Nguyệt thì thôi, ở nhà ít nhất có một phần thu nhập ổn định, bọn họ sắp phải nuôi con, có rất nhiều chuyện cần dùng tiền”.
Hóa ra là không tin mình, La Lượng có chút lúng túng nhìn Ngô Hạo.
Ông bố vợ này có chút cố chấp, trong lòng chỉ muốn yên ổn, không muốn để cho Cẩm Nguyệt thoát khỏi tầm mắt mình. Ngô Hạo biết bây giờ khuyên cũng vô ích, không thể làm gì khác hơn là nói: “Bố, nếu bố không muốn Cẩm Nguyệt ra ngoài, vậy hãy tách hộ khẩu của cô ấy ra đi, sau này bọn con mua nhà cũng không cần nhìn sắc mặt mẹ, qua một thời gian ngắn nữa con sẽ về quê chuyển hộ khẩu đi”.
“Các con mua nhà gì nữa, căn nhà bây giờ chính là của các con. Bây giờ giá nhà cao như vậy, các con còn định mua nhà, uống lộn thuốc hả”.
“Bố, con biết bố một lòng muốn tốt cho Cẩm Nguyệt, nhưng bố đã nghĩ đến cảm nhận của cô ấy chưa, cho dù con rể như con có vài lời không thể nói, bố sẽ cho rằng con đứng giữa gây chuyện, nhưng con cảm thấy bố nên lắng nghe suy nghĩ của Cẩm Nguyệt một chút”.
Ngô Hạo quả thực không nhịn nổi nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-o-re/519566/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.