Editor: Dung NhiTrời trong xanh ấm áp,một nam tử cẩm y hoa phục đi đầu, dương roi thúc ngựa chạy tới…. Thân hình của hắn cao ngất, thần thái cao ngạo, ánh mắt sắc bén, khi nhìn thấy muội muội của mình đang trong cơn nguy hiểm, ánh mắt lạnh lẽo toát ra một tia lãnh khốc sát ý.
“Tiểu tặc, lập tức bỏ vũ khí đầu hàng, tha cho các ngươi không chết!” giọng nói của hắn hùng hậu khiến người ta run sợ, còn mang theo uy thế khiếp người.
Ánh mặt trời ấm áp rơi xuống, làm nổi bật nét âm lãnh trên khuôn mặt, cũng toát ra một loại lệ khí thích giết chóc. Mày rậm tựa kiếm, sống mũi cao thẳng, bên cạnh còn có một nốt ruồi nhỏ, khi hắn nói chuyện ánh mắt rét lạnh đồng thời quét qua mọi người mà không để lại dấu vết.
Nam nhân này không đơn giản!
Vân Khê nhìn lần đầu tiên đã phán đoán ra.
Có muội muội nào thì ắt có huynh ấy, nàng thật sự khó có thể đem nam tử như vậy cùng với một cô muội muội thiếu não, ngực lớn liên tưởng chung cùng nhau được, nhưng có một điều nàng sẽ không nhìn lầm rằng hai huynh muội này không phải là người lương thiện gì,tại vì nàng nhìn thấy đáy mắt của nam tử kia chợt lóe lên lệ khí. Không nghi ngờ chút nào, nếu ở nơi này không có đoàn người bọn họ tồn tại, hắn tuyệt đối sẽ đem đám sơn tặc khi dễ muội muội hắn giết đến một mảnh giáp cũng không còn!
Tây Môn Huyền Diệp quét một lượt qua mọi người ở đây, tầm mắt hắn rất nhanh bị người bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-nhi-tu-va-mau-than-phuc-hac/206602/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.