Dạ tiệc ở Từ Vân am được cử hành ở ngoài trời, đi cùng hoàng đế còn có mười mấy văn quan võ tướng. Trong dạ tiệc, không thể thiếu ca múa, vũ nữ xinh đẹp, mềm mại như nước, dáng điệu uyển chuyển không biết làm bao nhiêu người say mê.
Bữa tiệc có đại thần nâng chén kính: “Hoàng Thượng, từ khi Đông Lăng quốc thống nhất thiên hạ đến nay, cả nước quốc thái dân an, tứ hải thái bình, đây cũng là toàn bộ công lao của Hoàng Thượng. Hoàng Thượng công tích vĩ đại, lập nên chiến công ngàn đời, là hi vọng của Đông Lăng, hi vọng của thiên hạ!”
“Hi vong của Đông Lăng, hi vọng của thiên hạ!” Các đại thần còn lại cũng rối rít đứng dậy, nâng chén chúc, trong miệng hô vạn tuế.
Đông Phương Vân Tường nhàn nhạt giương mắt, nâng chén: “Đông Lăng quốc có thể có ngày hôm nay, toàn bộ công lao cũng là nhớ các vị ái khanh tương trợ, trẫm không dám một mình tham công, trẫm kính chư vị, nguyện Đông Lăng quốc ta thịnh thế vĩnh xương!” (ý nói hưng thịnh mãi mãi)
“Nguyện Đông Lăng quốc thịnh thế vĩnh xương!” Thanh âm của quần thần vang vọng khắp cả yến hội, thật lâu không tan.
Một chén rượu uống xong, Đông Phương Vân Tường ở trong các quần thần quét một vòng, cuối cùng đem tầm mắt rơi vào chỗ ngồi bên tay trái: “Vân Thanh tướng quân, trẫm đã có nhiều ngày không thấy Vân Dật tướng quân cùng Vân lão tướng quân rồi, bọn họ gần đây có khỏe không?”
Vân Thanh từ chỗ ngồi đứng lên, dung mạo trẻ tuổi anh tuấn, thoáng cái hấp dẫn vô số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-nhi-tu-va-mau-than-phuc-hac/1260455/quyen-7-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.