Long Thiên Tuyệt từ từ ngẩng đầu lên, thanh âm lạnh như băng nói: “Ngươi đi đi! Trở về nói cho Tử Yêu, có lòng nhân ái mới có thể bình định được thiên hạ, hắn đi ngược lại, sớm muộn gì cũng sẽ gặp báo ứng, mất đi tất cả.”
Hách Liên Tử Phong châp nhất hỏi: “Khê Nhi rốt cuộc sao rồi?”
Nghĩ đến ái thê hôn mê bất tỉnh, Long Thiên Tuyệt tức giận bất chấp nguyên do nói: “Khê Nhi sống hay chết, không tới phiên ngươi quản! Hách Liên Tử Phong, một ngày ngươi vẫn còn ở tại Bắc Thần gia tộc, ta và ngươi liền nhất định trở thành địch nhân, đây là sự thực không thể thay đổi được. Hôm nay ta để ngươi an toàn rời đi, ngày khác gặp lại, không phải ngươi chết chính là ta chết!”
Hách Liên Tử Phong sắc mặt khẽ biến, những cao thủ còn lại không đáp ứng.
Mấy vị nguyên lão Vân tộc dẫn đầu nhảy ra: “Long công tử, không thể để cho hắn đi, hôm nay nếu là để cho hắn rời đi, chẳng khác nào là thả hổ về rừng, hậu hoạn vô cùng.”
“Cho dù không giết hắn, cũng không thể thả hắn đi, để hắn lưu lại, giam lại, ngày sau thời điểm Bắc Thần gia tộc đánh tới nữa, chúng ta cũng có thể đem hắn ra uy hiếp bọn họ.”
“Trên người hắn chảy dòng máu Bắc Thần gia tộc, chính là dị tộc, không phải người tộc ta, kỳ tâm tất dị!”
“Giết hắn đi, tránh cho lưu lại hậu họa!”
Một trận hò hét nữa lại vang lên.
Hách Liên Tử Phong thân ảnh lạnh lùng đứng trong quần hùng, hắn hít sâu một hơi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-nhi-tu-va-mau-than-phuc-hac/1260452/quyen-7-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.