Đại khái đến lúc hoàng hôn, lúc mặt trời lặn về phía tây, lúc sắp biến mất ở đường chân trời, ở trung tâm hải đảo, một đại trận truyền tống từ từ mở ra.
Đại trận truyền tống chính là cửa vào Nội tông.
Toàn bộ ở đây đều do mẫu thân tỉ mỉ thiết kế, Vân Khê rất sung bái mẫu thân đại nhân, vì để cho mẫu thân đại nhân có thể cảm nhận được sự sùng bái của nàng, mỗi lần thấy chuyện ngạc nhiên, bọn họ không quên tán dương một phen.
Ví dụ như hiện tại: “Truyền Tống Trận thiết kế quá tinh diệu, ta quả thực bội phục sát đất, cõi đời này còn có người nào thông minh hơn người đã thiết kế cái này sao? Tuyệt đối không có ! Tuyệt đối độc nhất vô nhị !Chỉ có một người, không có người thứ hai !”Bên cạnh nàng, mấy nam nhân đều khó hiểu nhìn nàng, giống như gặp ma giữa ban ngày vậy.
Nếu không phải quen nàng từ trước, bọn họ còn tưởng nàng là nhà quê ra tỉnh, sao lại kinh ngạc như thế chứ?
“Sau khi đi vào đại trận truyền tống, sẽ có người ở cửa kiểm tra, các ngươi không nên lộ mặt, vẫn nên vào Ngọa Long cư trú tạm, một mình ta có thể rồi.” Vân Mộ Phàm suy nghĩ một lát rồi nói.
Những người khác đều không có dị nghị, lục tục tiến vào Ngọa Long cư, một mình Vân Mộ Phàm mang Ngọa Long cư, tiến vào đại trận truyền tống.
Truyền tống trận cũng không phải ai cũng có thể tùy tiện ra vào, chỉ người có lệnh bài riêng mới có thể đi vào, Vân Mộ Phàm vốn đi ra từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-nhi-tu-va-mau-than-phuc-hac/1260435/quyen-7-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.