Cô gái đem Kinh Hồng kiếm trả cho Vân Khê, thu liễm nụ cười, nàng từng bước đến gần Vân Khê, giơ tay muốn chạm vào tóc Vân Khê.
Theo bản năng, Vân Khê tránh được.
Thực lực của cô nương này không đơn giản, làm cho nàng kinh hãi, nàng ta có thể bất động thanh sắc lấy bảo kiếm trong tay nàng, có thể thấy nàng ta có thực lực kinh người.
Tay chạm vào không trung, đáy mắt xẹt qua vẻ mất mác, nàng kia từ từ thu tay về, thở dài nói: “Ngươi nhất định thấy kỳ quái, vì sao ta với ngươi lại giống nhau như vậy?”
Nàng kia dừng một chút, tiếp tục nói: “Ta chính là người sáng lập Vân tộc, Vân Hi……”
Thấy ánh mắt Vân Khê chớp động, nàng cười một tiếng, giải thích: “Hi trong ‘Thần Hi’ (ánh sáng mặt trời buổi sớm).”
Vân Khê nhất thời thở phào nhẹ nhõm, tò mò hỏi: “Nói như vậy, ngài chính là thuỷ tổ Vân tộc rồi, nhưng, ngài không phải là đã……” Hẳn là đã chết sao?
Đối phương thở dài: “Ban đầu ta một lòng tu luyện Tàn Hoa bí lục, muốn luyện thành thuật pháp tầng cao nhất, ai ngờ không như mong muốn, ta từ đó lâm vào ác mộng, cả người bắt đầu hốt hoảng, không có tinh lực xử lý chuyện Vân tộc. Lúc ấy bên cạnh ta có hai thuộc hạ trung thành, các nàng thay ta giấu diếm chuyện ta tu luyện tẩu hỏa nhập ma, tạo cái chết giả, để cho người ngoài tin rằng ta đã chết……”
“Thật sao?” Vân Khê hỏi.
“Ta đã làm rất nhiều biện pháp, muốn thoát khỏi ác mộng, nhưng không thành công. Sau đó, vô tình, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-nhi-tu-va-mau-than-phuc-hac/1260430/quyen-6-chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.